Làm gì thì làm, nhưng đừng...

Vào ngày mùng tám tháng một năm 1957, một cuộc họp báo đã xác nhận nỗi khiếp sợ lớn nhất của hàng triệu người yêu âm nhạc: Elvis Presley sắp nhập ngũ.

Trong 14 tháng tiếp theo, một số lượng không đếm xuể các phan hâm mộ Presley đã trở nên hoang mang và đã tốn nhiều thời gian để suy đoán về tương lai của Vua Nhạc Rốc, một số thậm chí đã gửi thư khẩn tới nhà trắng trong một nỗ lực để giữ Elvis khỏi bị động chạm. Bức thư sau đây, gửi tổng thống Ai-xen-hao vào năm 1958, đã viết bởi ba phan hâm mộ nữ:


Kính gửi tổng thống Ai-xen-hao,

Các bạn gái tôi và tôi viết tới cùng từ Montana, chúng tôi nghĩ việc gửi Elvis Presley vào bộ đội đã là đủ xấu rồi, nhưng nếu ngài cắt mất tóc mai của anh ấy chúng tôi sẽ chỉ còn nước chết! Ngài không biết chúng tôi yêu anh ấy như thế nào, tôi thật sự hoàn toàn không hiểu vì sao ngài lại phải gửi anh ấy vào bộ đội, nhưng chúng tôi xin ngài làm ơn làm ơn đừng bắt anh ấy phải cắt kiểu đầu lính, ôi làm ơn làm ơn đừng! Nếu ngài làm thế chúng tôi sẽ chỉ còn nước chết!

Những người yêu Elvis Presley.

Linda Kelly.
Sherry Bane.
Mickie Mattson.


Presley.
Presley.
Là tiếng khóc của chúng tôi.
P-R-E-S-L-E-Y


Chưa có bạn nào ý kiến ý cò gì cả (không tính facebook).

Giơ tay bi bô phát biểu bằng nick Google, WordPress...

Bi bô bằng nick facebook, Yahoo...