LẬP TRÌNH VIÊN (2)
Giáo sư Đét-lam bước vào thì thấy bạn mình là giáo sư A-mô-nốp đang ngồi cuộn tròn ấm áp y như một con mèo xám to sau chiếc bàn làm việc bằng gỗ to đầy ngập giấy tờ, tay phải cầm một tập lộn xộn những tấm giấy gấp có khổ to hơn một chút so với khổ giấy viết A4 thông thường và có một hàng lỗ thủng tròn nhỏ chạy dọc sát theo một bên lề — loại giấy in cuộn của máy tính lớn — dứ dứ về phía ba cô gái đang ngồi trước mặt với những gương mặt phụng phịu sợ hãi như những đứa trẻ bị mẹ mắng đang vừa muốn cãi lại vừa sợ bị ăn đòn ngay và nếu cãi có thể sẽ còn ăn đòn thêm.
Ba cô gái này đều là học trò môn vật lý của ông, ông nhớ họ lần lượt theo chỗ ngồi từ ngoài vào trong là A-nhi-a, Ta-nhi-a và Ôn-ga, họ là sinh viên trong cùng một lớp thuộc khoa do giáo sư A-mô-nốp làm phó trưởng khoa. Ôn-ga là cô gái sống ở vùng phụ cận thủ đô, một cô bé nghiêm túc, là lớp trưởng. Ta-nhi-a đến từ một tỉnh xa, cô bé giản dị và chăm chỉ, một trong những sinh viên khá của lớp. Còn A-nhi-a là một cô bé thủ đô chính hiệu, khối trường chuyên lớp chọn, một tiểu thư thỉnh thoảng lái xe ô tô Đức của bố đi học; mặc dù cô bé khá thông minh nhưng kết quả học tập hết sức thất thường.
Giáo sư Đét-lam giơ tay làm dấu chào bạn, đang định chỉ chỉ ra cửa về phía đối diện, có ý “anh giải quyết nốt đi, tôi tranh thủ rẽ qua chỗ anh Đúp-lin, lát quay lại...” thì giáo sư A-mô-nốp đã giãn nở khuôn mặt đầy đặn, vứt phạch tập giấy in xuống mặt bàn, quay sang phía ông nhún vai, dang rộng hai tay, hớn hở như tìm được một đồng minh.
— Anh xem, đề án thực nghiệm cả học kỳ này của tôi, tất cả nữ sinh lớp A14 trừ Ta-nhi-a và Ôn-ga ra đều hoàn thành đồng loạt trong một lần nộp kết quả tính toán duy nhất, tất cả các số liệu đều hội tụ trong một khoảng tốt hơn đến ba mươi phần trăm so với yêu cầu...
Giáo sư Đét-lam mở to cặp mắt xanh trong nhìn bạn, nhìn các cô gái một thoáng, rồi lại nhìn bạn chăm chú, không nói gì, chỉ khẽ nhún vai.
— ... Đây là đề án ở mức khá-giỏi, kết quả như vậy...
— ...
— ...
— ... chỉn chu đến mức... đáng ngờ? — Nét mặt giáo sư Đét-lam vụt chuyển nhanh từ vẻ phân vân sang một sắc thái vui vẻ bất ngờ. Lúc đầu ông còn tủm tỉm, rồi khẽ bật cười thành tiếng.
Giáo sư A-mô-nốp nhìn bạn ngạc nhiên, khuôn mặt phúng phính với hàm râu mới cạo nhẵn bất động một lúc chắc là vì chưa biết phải động như thế nào. Hai cô gái Ôn-ga và Ta-nhi-a cũng cùng một bộ dạng na ná như thày phó trưởng khoa, còn A-nhi-a ngồi cúi gằm, ngước nhìn nhanh về phía thày Đét-lam, rồi lại cúi ngay xuống.
Giáo sư Đét-lam quay sang giáo sư A-mô-nốp...
Download bản "LẬP TRÌNH VIÊN (2)" đầy đủ: LẬP TRÌNH VIÊN (2)
HƯỚNG DẪN
1. Download file Programer.02.bcd theo đường link ở trên
2. Chạy chương trình me() - [Nếu chưa có chương trình thông minh này, thì lấy ở đây - Chương trình me(), về cài lên (chương trình hoàn toàn miễn phí)]
3. Bấm nút Cập nhật
4. Trong cửa sổ được kích hoạt, lưu ý để Files of type: là Truyện "Lập trình viên" (*.bcd) (Nếu như đang không phải như thế)
5. Tìm mở file Programer.02.bcd vừa download
6. Cập nhật xong, bấm nút Lập trình viên để đọc bản mới nhập.
Đã có 35 nỗi niềm tâm tư (không tính facebook),
Có phải mày định về nước, nên đang lọ mọ tìm hiểu trí thức Vn?
Nó đang bí, rất bí! :D (phải xui cả cái Lan ở đây ra viết lăng nhăng để câu giờ)
À, đọc thế kia thì bình thường chứ bác?
Bác biết không, ôm tất hay không ôm tất là một chuyện, căn bản muốn viết chuyện thì tình tiết phải hay. Mà một người đứng đắn xóa bài của một người nhố nhăng ở trên blog, em thật sự chưa thấy có gì gọi là touching hết cả sất!
(1) Không chửi bậy
(2) Không ví người với bò, tró...
(3) Không vi phạm 3P
thì sẽ có truyện. Nhá!
Lúc nào về có muốn ở đúng chỗ người ta xuýt mang tặng anh Ngô Bảo Châu không em?
Thế thì xem xét quả này. Giúp anh!
P/s: Nói gì, Dương Quá anh thấy còn nổi tiếng hơn NBC.
Giơ tay bi bô phát biểu bằng nick Google, WordPress...
Bi bô bằng nick facebook, Yahoo...