Xem chăm chú và trật tự. Xem xong hỏi hay không, thì tủm tỉm nhún vai bộ điệu rất... gây phản cảm.
Nhưng Nhật Linh lại không có vẻ khó chịu (em thì xã giao nên không biểu hiện gì), chỉ bảo "Chờ tí đi...", rồi vào bếp mang thêm rượu và đồ ăn ngon ra, lựa lại chỗ ngồi thoải mái, rồi mặt mũi vui vẻ, bảo: "Bắt đầu đê!"
Thế là phim được tua lại từ đầu, dừng lại chỉ trỏ, giải thích từng chỗ. Kết luận: "Phim này làm ẩu, nhiều lỗi quá, tiếc thật!"
Nhật Linh quen rồi. Em thì lạ. Hỏi: "Như thế xem có bị ảnh hưởng không?" Đáp: "Nó tự nhiên, như nghe nhạc thấy có nốt bị phô, nên biết nếu không phô thì sẽ hay hơn."
Rảnh rỗi, em ngồi lọc lại những chỗ "chỉ trỏ" mà em còn nhớ.
Đã có 2 nỗi niềm tâm tư (không tính facebook),
Cảnh thứ 3 (ăn trưa ở quán) và thứ 5 (trong cửa hàng quần áo) thì sao hả các vị? Nhìn mãi không ra.
Ảnh thứ 5 là ở Oregon (not Washington), vì cái cờ xanh (thẳng mui ô tô lên) là cờ Oregon.
Giơ tay bi bô phát biểu bằng nick Google, WordPress...
Bi bô bằng nick facebook, Yahoo...