Một tuần trước tôi đã rời Hồng Kông sau khi chuyện đã trở nên rõ ràng là tự do và sự an toàn của tôi đang ở dưới sự đe dọa vì việc tiết lộ sự thật. Sự tự do tiếp tục của tôi đã phải hàm ơn những nỗ lực của các bạn bè mới và cũ, gia đình, và những người khác mà tôi chưa bao giờ gặp và nhiều khả năng là sẽ không bao giờ gặp. Tôi đã giao phó cuộc đời của tôi cho họ và họ đã đáp lại sự tin tưởng đó bằng một niềm tin vào tôi, niềm tin mà tôi sẽ luôn luôn biết ơn.
Hôm thứ Năm, Tổng Thống Ô-ba-ma đã công bố với toàn thế giới là ông ấy sẽ không cho phép bất kỳ thủ đoạn ngoại giao ngấm ngầm nào đối với trường hợp của tôi. Nhưng ngay lúc này chuyện đã được tường trình là sau khi hứa hẹn không làm như vậy, Tổng Thống đã ra lệnh cho Phó Tổng Thống của ông ấy gây áp lực với các nhà lãnh đạo của các quốc gia mà tôi đã thỉnh cầu sự bảo trợ, để họ từ chối đơn xin tị nạn của tôi.
Kiểu dối trá này từ một người lãnh đạo tầm cỡ thế giới là phi công lý, và cũng không phải hình phạt ngoài luật pháp của sự lưu đày. Những thứ này là những công cụ cũ rích, và xấu xa, của sự xâm lăng chính trị. Mục đích của họ là để làm hoảng sợ, không phải tôi, mà là những ai sẽ tiếp bước tôi.
Trong các thập kỷ, Hợp chủng quốc Hoa kỳ đã là một trong số những người bảo vệ mạnh mẽ nhất quyền của con người được tìm kiếm nơi tị nạn. Một cách đáng buồn, quyền này, đã được trình bày, và đã được bầu chọn bởi nước Mỹ, tại Điều 14 trong Tuyên ngôn Quốc tế về Nhân quyền, hiện đang bị loại bỏ bởi chính phủ hiện tại của đất nước tôi. Chính quyền Ô-ba-ma hiện đang chấp nhận và thực thi chiến lược dùng quyền công dân như một thứ vũ khí. Mặc dù tôi đã bị kết án không vì cái gì cả, chính quyền đó một cách đơn phương đã hủy bỏ hộ chiếu của tôi, bỏ tôi lại làm một người vô quốc tịch. Không hề có trát của tòa, chính phủ hiện đang tìm cách ngăn tôi thực hiện một quyền cơ bản. Một quyền thuộc về mỗi người. Quyền tìm kiếm nơi tị nạn.
Xét cho cùng chính quyền Ô-ba-ma không phải là sợ những người tố giác như tôi, như Brét-li Men-ninh, hoặc Thomas Drake. Chúng tôi là những người vô quốc tịch, đã bị giam cầm, hoặc không có quyền lực. Không, chính quyền Ô-ba-ma đang sợ các bạn. Nó sợ một công chúng đã nắm được thông tin, và tức giận đòi hỏi một chính thể hợp hiến mà công chúng đó đã được hứa hẹn — và công chúng đó sẽ như thế.
Tôi không khuất phục trước những sự kết án tôi, và cảm kích trước những nỗ lực đã được thực hiện bởi rất nhiều người.
Ét-uốt Giô-dép Xnâu-đân
Thứ Hai ngày 1 Tháng Bảy 2013
(Nguồn: Wikileaks, Monday July 1, 21:40 UTC)
Chưa có bạn nào ý kiến ý cò gì cả (không tính facebook).
Giơ tay bi bô phát biểu bằng nick Google, WordPress...
Bi bô bằng nick facebook, Yahoo...