Một nhiếp ảnh gia của một tạp chí quốc gia được phân công chụp những bức ảnh cháy rừng. Người ta dặn anh là có một chiếc máy bay nhỏ sẽ chờ để đưa anh bay qua chỗ rừng cháy.
Phóng viên ảnh đến bãi đáp khoảng một tiếng trước lúc mặt trời lặn. Quả nhiên, một chiếc máy bay Xét-sna nhỏ đã chờ sẵn. Anh nhảy vào máy bay cùng với những thiết bị lỉnh kỉnh của mình và hét lên:
— Đi thôi!
Phi công cho máy bay cất cánh, và chẳng mấy chốc họ đã lơ lửng trong không trung.
— Hãy bay qua phía bắc của đám cháy rừng! — Nhiếp ảnh gia nói. — Và hãy bay thật thấp!
— Sao phải bay thật thấp? — Giọng phi công có phần căng thẳng.
— Vì tôi chuẩn bị chụp ảnh! — Nhiếp ảnh gia hét lên phấn khích. — Tôi là một nhiếp ảnh gia, và nhiếp ảnh gia chụp những bức ảnh.
Sau một quãng im lặng dài, phi công nói:
— Anh muốn nói... anh không phải giáo viên dạy lái máy bay?
Download cả chùm "Chuyện cười (20)" [8KB]:Hướng dẫn cách dùng tủ sách của me():1) Chạy Chương trình me():2) Bấm nút "Thư viện" => me() mở giao diện tủ sách (bướm bay)3) Bấm nút "Thêm truyện mới" => me() mở giao diện "Open File"4) Chọn file ".lcd" vừa download, bấm "Open" (hoặc click đúp) => me() cho quyển sách vừa chọn vào thư viện5) Chọn truyện trong thư viện (danh sách), bấm "Mở ra đọc" (hoặc click đúp)
Một khách hàng gửi một đơn hàng đến cho người bán, đặt mua một số lượng lớn hàng hóa, với tổng số tiền tính ra rất nhiều.
Người bán, nhận ra là hóa đơn trước đó vẫn chưa được trả, trả lời:
— Chúng tôi không thể chuyển hàng đến theo đơn hàng mới của ông cho đến khi ông thanh toán nốt hóa đơn cũ...
Miu-gi-bơ cố kiếm việc làm ở Ấn-độ. Người quản lý nhân sự ở công ty anh đến xin việc bảo:
— Miu-gi-bơ, anh đã qua được tất cả các bài kiểm định, trừ một bài. Nếu không qua được bài này thì anh không thể khẳng định tư cách cho công việc sắp tới.
Miu-gi-bơ bảo:
— Tôi đã sẵn sàng.
Người quản lý nói:
— Hãy đặt một câu dùng những từ "yellow", "pink" và "green".
Miu-gi-bơ nghĩ ngợi vài phút, rồi nói với người quản lý:
— Ngài quản lý, tôi đã sẵn sàng.
— Bắt đầu đi!
— Điện thoại...
Cậu bé da đỏ hỏi bố:
— Bố ơi, sao chúng ta luôn mang những cái tên dài, trong khi những người da trắng mang những cái tên ngắn hơn như Bin, Tếch, hoặc Xam?
Bố nó bảo:
— Con trai ta, những cái tên của chúng ta thể hiện một vật tượng trưng, một dấu hiệu, hoặc một bài thơ, vì văn hóa của chúng ta không giống những người da trắng, những người sống hỗn độn và lặp lại những cái tên của họ hết thế hệ này tới thế hệ khác.
"Ví dụ, tên chị con là Vầng Trăng Nhỏ Lãng Mạn Trên Hồ, vì vào đêm nó ra đời, có một vầng trăng đẹp đẽ đã soi bóng xuống hồ nước.
"Còn anh con, Ngựa Trắng Lớn Của Thảo Nguyên, vì nó ra đời vào một ngày mà những con ngựa trắng lớn phi qua các thảo nguyên trên thế giới đã xuất hiện gần lán trại của chúng ta và là vật tượng trưng cho năng lực sống của tất cả chúng ta.
"Chuyện này rất đơn giản và dễ hiểu.
"Con còn hỏi gì nữa không, hả Bao Cao Su Rách Sản Xuất Tại Trung Quốc?"
Giắc chết. Luật sư đọc di chúc: "Tôi để lại cho vợ thân yêu của tôi, Ét-xtơ, căn nhà, 50 mẫu đất, và 1 triệu đô. Tôi để lại cho con trai tôi, Be-ri, chiếc Big Lexus...
Chưa có bạn nào ý kiến ý cò gì cả (không tính facebook).
Giơ tay bi bô phát biểu bằng nick Google, WordPress...
Bi bô bằng nick facebook, Yahoo...