Lại tản mạn trà từ xứ nóng

0 ý kiến, và ý kiến từ facebook


Đồng bệnh tương thân

0 ý kiến, và ý kiến từ facebook

ĐỒNG BỆNH TƯƠNG THÂN

(O. Henry)


Tên trộm bước nhanh qua khung cửa sổ, rồi dừng lại để lấy hơi. Trộm đạo nào khi đã biết kính trọng nghệ thuật của mình cũng đều dừng lại lấy hơi trước khi lấy món gì khác.


Căn nhà thuộc về một khu gia cư tư nhân. Qua khung cửa chính có dấu hiệu tiếp nhận thức ăn và giàn dây thường xuân Bốt-xtông không được tỉa cắt, tên trộm biết là bà chủ nhà đang ngồi trong một quán pít-xa dựa bờ biển đâu đấy, kể lể với một ông hay thương cảm đội chiếc mũ đi biển là không có ai hiểu gì về một con tim đa cảm, cô đơn. Qua ánh sáng tỏa ra từ các khung cửa sổ trên tầng ba, và qua mùa đã muộn này trong năm, tên trộm biết là ông chủ nhà đã trở về, chẳng bao lâu nữa sẽ tắt các ngọn đèn và đi ngủ. Vì đây là tháng Chín của năm và của linh hồn, trong cái mùa mà một người đàn ông đàng hoàng của gia đình biết xem các vườn cây cảnh trên nóc nhà và các cô tốc ký là những gì phù phiếm, biết mong mỏi người bạn đời của ông trở về, mong mỏi những ân sủng lâu dài hơn dưới dạng trang trí nội thất và những xuất sắc về đạo đức.


Tên trộm đốt một điếu thuốc. Ánh lửa được che chắn nhưng vẫn soi rọi một vài nét chính của hắn trong một khoảnh khắc. Hắn thuộc về hạng trộm đạo thứ ba.


Câu chuyện của phu nhân N. N.

0 ý kiến, và ý kiến từ facebook

CÂU CHUYỆN CỦA PHU NHÂN N. N.

(An-tôn Trê-khốp)


Khoảng 9 năm trước, một buổi chiều vào kỳ cắt rạ, tôi và Pi-ốt Xéc-gây-ích, lúc ấy làm dự thẩm ở một toà án, cùng cưỡi ngựa ra ga lấy thư về.


Hôm ấy trời rất đẹp, nhưng trên đuờng về bỗng có tiếng sấm ầm ì, và chúng tôi nhận thấy một đám mây đen hung dữ đang lừ lừ tiến tới gần chúng tôi.


Nổi lên trên nền mây đen xám ngắt thấp thoáng màu trăng trắng của ngôi nhà chúng tôi, những cây phong cao óng ánh bạc. Không khí thoang thoảng mùi mưa và mùi rạ mới cắt. Anh bạn của tôi đang cao hứng lắm. Anh ta cười như nắc nẻ và nói đủ chuyện vu vơ. Anh ta bảo là ví thử bây giờ trên đường đi của chúng tôi thoáng hiện lên một toà lâu đài trung cổ với những ngọn tháp răng cưa có rêu phủ, có cú đêm, thì hay quá, chúng tôi sẽ trú mưa và rồi sẽ bị sét đánh chết.


Nhưng kìa trên đám lúa mì đen trên cánh đồng đại mạch đã tràn qua đợt sóng đầu tiên của giông tố. Gió đã nổi và cuốn bụi lên thành từng cột xoáy tít. Pi-ốt cười vang và cựa giầy thúc ngựa.


Tên trộm hoàn lương

1 ý kiến, và ý kiến từ facebook

TÊN TRỘM HOÀN LƯƠNG

(O. Henry)


Viên cai ngục đến xưởng giày trong nhà giam, nơi Gim-mi Va-len-tai đang cần mẫn khâu mũi giày, để đưa anh ta lên phòng giám đốc, ở đấy, viên giám đốc nhà giam giao cho Gim-mi tờ lệnh được tha vừa được ngài Thống đốc Tiểu bang phê chuẩn sáng nay. Gim-mi thờ ơ cầm lấy tờ giấy, không nói gì. Anh bị kêu án bốn năm và đã ở đây được mười tháng. Đối với một người quen biết rộng như Gim-mi thì cái án ấy chả bõ bèn gì, "xoay" một cái là ra ngay!


Ông Giám đốc nhà giam nói:


— Thế nào, anh Va-len-tai? Sáng mai anh được ra rồi đấy. Hãy tự răn mình và tỏ ra là một người đàn ông chân chính. Tôi biết tự thâm tâm anh không phải là người xấu. Hãy thôi đừng trộm két sắt nữa và cố sống cho nghiêm chỉnh xem nào.


— Thưa ngài, tôi ư? Tôi trộm két sắt ư? — Gim-mi trố mắt, ngạc nhiên hỏi.


Ông Giám đốc cười:


Đơn kiến nghị của con trai ông Kim Quốc Hoa

0 ý kiến, và ý kiến từ facebook


Đơn kiến nghị của con trai ông Kim Quốc Hoa,
TBT báo Người Cao Tuổi
.
CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập-Tự do-Hạnh phúc

—o0o—

ĐƠN KIẾN NGHỊ

Kính gửi: 
– Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng;
– Chủ tịch nước CHXHCN Việt Nam Trương Tấn Sang;
– Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng;
– Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Tấn Dũng;
– Đại tướng Trần Đại Quang, Bộ trưởng Bộ Công an;
– Viện trưởng Viện Kiểm sát NDTC Nguyễn Hòa Bình

Tên tôi là: Nguyễn Quốc Dũng, sinh ngày 12 tháng 8 năm 1973.

CMND số: 001073000757, do Cục CSĐK cư trú và QLQG về dân cư cấp ngày 12/12/2013. Điện thoại: 0913383111.

Hiện tôi trú tại: A 1504 Tòa nhà Sky City, 88 Láng Hạ, quận Đống Đa, TP Hà Nội;

Tôi là con trai nhà báo Kim Quốc Hoa (tức Nguyễn Quốc Hoa), cựu Tổng Biên tập Báo Người cao tuổi, TW Hội Người cao tuổi Việt Nam.

Bản thân tôi cũng là nhà báo, đảng viên Đảng cộng sản Việt Nam, nên hơn ai hết, tôi hiểu rõ nội dung vụ việc.


Kính thưa ông!

Sau khi Bộ Thông tin-Truyền thông (Bộ TTTT) thanh tra đột xuất Báo Người cao tuổi, rồi chuyển hồ sơ đề nghị khởi tố hình sự xảy ra tại Báo Người cao tuổi, khởi tố bị can bố tôi và suốt quá trình điều tra, dưới sự chỉ đạo của Bộ TTTT cấm các báo đưa tin, bình luận vụ việc (tại buổi giao ban báo chí ngày 10/2/2015) nhưng Đài Truyền hình Việt Nam, một số báo Bộ TTTT độc quyền đăng tin, bình luận một chiều, phê phán gay gắt, khiến nhiều độc giả hiểu chưa đúng bản chất sự thật. Trong khi, Tổ chức Bảo vệ nhà báo quốc tế, báo chí nước ngoài và các trang mạng đăng tải nhiều nội dung sát với thực tế, có những bình luận đúng bản chất vụ việc, bày tỏ sự ủng hộ Báo Người cao tuổi và bố tôi.

Suốt 8 năm làm TBT Báo Người cao tuổi (3/2007 – 3/2015), mặc dù tuổi đã cao nhưng đầy tâm huyết với nghề báo, với Người cao tuổi nên bố tôi không tiếc công, tiếc sức đưa báo Người cao tuổi từ bờ vực phá sản, có nguy cơ giải thể, một tuần 1 số lên một tuần 4 số, không thương mại hóa, được người cao tuổi cả nước đón nhận, bạn đọc tin tưởng, sản lượng phát hành tăng 12 lần so với trước. Không chỉ khi làm TBT Báo Người cao tuổi bố tôi mới dám đấu tranh, mà trong suốt quá trình làm báo, là người lãnh đạo 6 cơ quan báo chí bố tôi luôn giữ vững lập trường, quan điểm, vì trong sạch bộ máy, vì sự vững mạnh của Đảng nên không ngừng đấu tranh với cái ác, cái xấu và những biểu hiện tiêu cực của đời sống xã hội. Nhất là, từ khi có Nghị quyết Trung ương VI (lần 2) khóa VIII, Nghị quyết Trung ương 4 (khóa XI) bố tôi hưởng ứng lời kêu gọi của Đảng, Nhà nước với tinh thần cương trực, thẳng thắn của người “lính cầm bút” luôn tiên phong trong, hăng hái trong lĩnh vực đấu tranh chống tham nhũng, tiêu cực, quan liêu.

"Kênh kiệu phạt 5 triệu!"

0 ý kiến, và ý kiến từ facebook

Ông chủ tịch tỉnh An Giang đang lập kỷ lục về số lượng lai và còm trên mạng khi ông để thuộc cấp của mình phạt 1 cô giáo và vợ chồng anh thợ điện vì đã lai và còm về ông. Có thể nói, có gộp cả trăm năm tấu hài Việt vào cũng không bằng những gì các quan chức An Giang làm mấy ngày qua...

Mới nhất, báo chí phát hiện cái ông thanh tra sở 4 tê An Giang trực tiếp làm biên bản xử phạt 5 triệu vụ mặt kênh kiệu ấy, lẽ ra là đã rớt công chức, nhưng không hiểu bằng con đường nào ông vẫn nghiễm nhiên là thanh tra của cái sở 4 t oai hùng ấy, có quyền xử phạt người ấy. Cái quyết định xử phạt nó sai mọi nhẽ từ hành văn, thể thức đến căn cứ xử phạt, nhưng sau một buổi đích thân chủ tịch tỉnh chủ trì thì... quyết định vẫn đúng.

"Biên bản làm việc nói các đương sự vi phạm Điều 5, khoản 1, điểm d Nghị định 72/2013/NĐ-CP về quản lý, sử dụng internet “đưa thông tin xuyên tạc, vu khống, xúc phạm uy tín của tổ chức, danh dự và nhân phẩm của cá nhân”. Trong khi đó, biên bản vi phạm hành chính lại nói vi phạm điểm g, khoản 3 Điều 66 Nghị định 174/2013/NĐ-CP “cung cấp, trao đổi, truyền đưa hoặc lưu trữ, sử dụng thông tin số nhằm đe dọa, quấy rối, xuyên tạc, vu khống, xúc phạm uy tín của tổ chức, danh dự, nhân phẩm, uy tín của người khác”. Điều đáng lưu ý là, các biên bản đều không nêu ngày, giờ xảy ra vi phạm hành chính. Phần “người chứng kiến” cũng bị bỏ trống."

"Sáng 16.10, ông Nguyễn Thanh Hiền ra quyết định phạt ông Phúc và bà Trang mỗi người 5 triệu đồng. Quyết định xử phạt ghi: “Căn Luật Xử lý vi phạm hành chính ngày 1.7.2013”. Chúng tôi đã tra cứu và thấy rằng, cái gọi là “luật” mà ông Hiền áp dụng không tồn tại. Nói chính xác, hệ thống luật pháp của Việt Nam chỉ có Luật Xử lý vi phạm hành chính số 15/2012/QH13 được Quốc hội ban hành ngày 20.6.2012, không có “luật” mà ông Hiền “căn” (đúng ra phải là “căn cứ”).
Luật sư Nguyễn Trường Thành - Đoàn Luật sư TP.Cần Thơ nói: “Quyết định hành chính mà áp dụng sai văn bản pháp luật thì không có giá trị. Tôi đã xem kỹ hồ sơ vụ này, thấy biên bản làm việc áp dụng luật này, biên bản vi phạm hành chính lại áp dụng luật khác. Việc mâu thuẫn trong áp dụng luật cho thấy các cán bộ trong đoàn thanh tra cũng không xác định được đương sự vi phạm quy định nào của pháp luật. Về thủ tục, nói là đoàn thanh tra chuyên ngành của Sở TTTT nhưng lại có công an tham gia thì phải là đoàn thanh tra liên ngành. Mà thành lập đoàn thanh tra liên ngành thì chủ tịch tỉnh phải ký quyết định”."...- báo Dân Việt

Chủ tịch An Giang huy động 16 cơ quan "đánh" 3 người dân

0 ý kiến, và ý kiến từ facebook

Thằng mặt L... Vương Bình Thạnh - Chủ tịch tỉnh An Giang
.
Chủ tịch tỉnh An Giang đã huy động 16 cơ quan 
“đánh” 3 người dân chê ông “kênh kiệu”!

Nguyễn Văn Tuấn
24-11-2015

Hôm nọ, đọc tin tức thấy ông chủ tịch tỉnh An Giang tuyên bố rằng cả hệ thống chính trị đang vào cuộc để xử lí vụ cô giáo viết nhận xét “kênh kiệu”. Lúc đó, tôi không hiểu câu “hệ thống chính trị” là gì, nhưng hôm nay thì tôi đã hiểu. Theo báo Lao Động, ông chủ tịch đã huy động MƯỜI SÁU cơ quan xúm vào “đánh” 3 người dân dám chê ông là “kênh kiệu”. Thật kinh khủng! 

Mười sáu cơ quan tham gia là:

- Đầu tiên, phải kể đến Phòng Tham mưu Công an tỉnh An Giang (PV11).

- Cơ quan thứ 2 vào cuộc là Đảng ủy khối Dân chính đảng.

- Cơ quan thứ 3 là Phòng An ninh Chính trị nội bộ (PA83). 

- Cơ quan thứ 4 là Sở Thông tin truyền thông tỉnh An Giang.

- Thứ 5 là Trường THPT Long Xuyên.

- Cơ quan thứ 6 là UBND thành phố Châu Đốc - ra Công văn về việc sử dụng mạng xã hội.

- Cơ quan thứ 7 là Phòng GDĐT thành phố Châu Đốc - Công văn nghiêm cấm “like”, “share” trên facebook. Công văn này đến tất cả các trường học trực thuộc phòng để thực hiện. 

- Cơ quan thứ 8 là Ủy ban kiểm tra Đảng ủy khối, làm việc với ông Huỳnh Nguyễn Huy Phúc và có biên bản ngày 11.9 “ông Phúc thừa nhận sai phạm”.

- Cơ quan thứ 9 là Sở GDĐT. Đối với cơ quan này, Thường trực Đảng ủy khối Dân chính đảng chỉ đạo Đảng ủy Sở GDĐT phối hợp cùng Ban Giám đốc Sở GDĐT cùng xử lý cô Lê Thị Thùy Trang.

- Cơ quan thứ 10 là Sở Công thương, Thường trực Đảng ủy khối Dân chính đảng chỉ đạo Đảng ủy Sở Công thương phối hợp cùng Ban Giám đốc Sở Công thương cùng bà Phan Thị Kim Nga.

- Cơ quan thứ 11 là Đảng ủy khối doanh nghiệp.

- Cơ quan thứ 12 là Công ty Điện lực An Giang. Theo đó, Đảng ủy khối Dân chính đảng chỉ đạo 2 đơn vị này cùng phối hợp xử lý ông Phúc.

Ý kiến về mặt thằng Thạnh

0 ý kiến, và ý kiến từ facebook

BBC Tiếng Việt
clip_image002
Việc xử lý phạt vì lời comment mặt thằng Thạnh này trên Facebook tại Việt Nam
đang gây tranh cãi vì yếu tố pháp lý mơ hồ

Mấy ngày qua, cộng đồng mạng tiếp tục xôn xao chuyện một cô giáo ở TP Long Xuyên bị phạt 5 triệu đồng vì bình luận "nhìn cái mặt kênh kiệu" trong một đoạn đăng trên mạng xã hội có hình chủ tịch UBND tỉnh An Giang Vương Bình Thạnh.

Hôm 21/11, trao đổi với BBC, luật sư Nguyễn Duy Bình, Văn phòng luật sư Duy - Trinh, Đoàn luật sư TP Hồ Chí Minh nhấn mạnh việc xử phạt này là “một tiền lệ hết sức nguy hiểm”.
“Người dân chỉ chê "kênh kiệu" mà bị phạt 5 triệu/người, rồi kỷ luật đảng, thuyên chuyển công tác thì thật oan uổng. Nếu vậy, chắc cả mấy chục triệu người dân Việt Nam sử dụng tài khoản mạng xã hội sẽ bị phạt hết, chỉ trừ một số người”, ông Bình nói.
Luật sư phân tích: “Hiến pháp và pháp luật quy định người dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, có quyền giám sát, đánh giá năng lực, phẩm chất, phong cách của người được dân bầu, dân cử nên không thể cho rằng họ đánh giá ông chủ tịch này ‘kênh kiệu’ là xúc phạm danh dự, nhân phẩm... của ông ấy”.
Theo ông Bình, uy tín và danh dự của ông chủ tịch bị ảnh hưởng hay không là do kết luận của cơ quan chức năng chứ người dân chê ‘kênh kiệu’ chưa ăn nhằm gì cả. Chừng nào người dân cho rằng ông này “ngoại tình, nhũng nhiễu, ăn chơi trác táng, bỏ mặc gia đình…” mà không có căn cứ thì mới có thể kết luận họ “vi phạm hành chính hoặc phạm tội”.
Ông nói thêm: “Muốn kết luận có xúc phạm danh dự, nhân phẩm của một người thì phải làm rõ người này còn có danh dự, nhân phẩm, uy tín hay không”.

“Trấn áp không đúng luật”

clip_image004

Đại biểu Quốc hội Dương Trung Quốc cho rằng hành xử của ông chủ tịch UBND là “không được”
Đại biểu Quốc hội Dương Trung Quốc được báo Thanh Niên dẫn lời hôm 20/11 cho biết: “Xử lý thì phải theo luật. Nếu tôi nhớ không lầm thì bình luận đó không có gì vu khống cả mà chỉ là bình luận mang tính chất cảm nhận thôi. Họ có thể khen ông đẹp hay chê ông xấu thì đó là quyền người dân chứ.
"Tại sao lại gắn chuyện đó vào lý do ‘sắp Đại hội Đảng’ để xử lý. Lẽ ra cần thấy chính cái đó là thuốc thử. Nếu số đông không tán thành với những bình luận ấy thì đó là ủng hộ cho lãnh đạo. Không nên dùng quyền lực trấn áp không đúng luật”.
Nhà sử học cũng bình luận, “khi chúng ta đang kêu gọi việc gần dân, nghe dân mà ông chủ tịch lại hành xử như thế thì không được”.
“Dùng Facebook nói xấu lẫn nhau, nếu nhẹ sẽ bị xử phạt hành chính, nặng hơn là bị truy cứu trách nhiệm hình sự”
Bộ trưởng Thông tin và Truyền thông Nguyễn Bắc Son
Tuy nhiên, chủ tịch Ủy ban Nhân dân tỉnh An Giang, ông Vương Bình Thạnh giải thích trên VietnamNet hôm 18/11 rằng không chỉ đạo xử lý cô giáo chê mình “vì như thế dễ bị cho là trù dập cán bộ”.
“Chuyện này xảy ra trước Đại hội Đảng bộ của tỉnh, phía công an tỉnh đã phát hiện chuyện này trên Facebook nên báo cáo cho Thường trực Tỉnh ủy. Tỉnh ủy giao Đảng ủy Khối cơ quan dân chính Đảng và công an kiểm tra, làm việc với những người có liên quan và sau đó giao cho đơn vị chủ quản của những cán bộ, nhân viên này cùng Sở Thông tin & Truyền thông xử lý. Tôi không có ý kiến gì về chuyện đó cả”, ông Thạnh được dẫn lời.
Hôm 21/11, báo Dân Việt hé lộ một tình tiết bất ngờ: gia đình cô giáo chê ông Thạnh trên Facebook cũng là hàng xóm của ông. "Giữa hai gia đình có xích mích về việc ông Thạnh xây nhà gây lún nứt; sơn nhà, rác thải sinh hoạt, đậu xe tràn qua nhà hàng xóm... đôi khi dẫn đến lời qua tiếng lại", báo này viết.
"Do đó, khi thấy trên Facebook có đăng tải lại bài nói về ông chủ tịch, người hàng xóm đã vào bình luận là “kênh kiệu, xa dân”, Dân Việt tường thuật.
Trước đó, hôm 17/11, một người dùng Facebook tên Hoàng Dũng đăng tải trên mạng cuộc gọi điện thoại cho người mà ông này nói là Bộ trưởng Thông tin và Truyền thông Nguyễn Bắc Son, để hỏi bộ trưởng về việc nói xấu sẽ bị xử lý ra sao.
Trong cuộc điện thoại được ghi lại và tung lên Facebook cũng như YouTube, facebooker Hoàng Dũng hỏi về một tình huống nói xấu, có tiếng trả lời: "Không sao cả" và "Nói xấu phải có địa chỉ cụ thể".
Ông cũng nói: "Sẽ nói với anh em để xem xét việc này" sau khi Hoàng Dũng nêu tên địa chỉ của người bị cho là đã nói xấu ông Nguyễn Bắc Son.
BBC không có điều kiện kiểm chứng liệu đây có thực là cuộc nói chuyện với Bộ trưởng Son hay không.
Hôm 16/11, báo Thanh Niên trích lời Bộ trưởng Nguyễn Bắc Son trả lời báo chí trong nước về chuyện nói xấu trên Facebook: "Trang tin xã hội nên được sử dụng để đăng tải thông tin tốt, tạo hiệu ứng lan truyền trong xã hội".
"Tuy nhiên, nếu sử dụng tùy tiện, dùng Facebook nói xấu lẫn nhau, thậm chí nói xấu cả cô giáo, thầy giáo mình; làm việc sai trái..., nếu nhẹ sẽ bị xử phạt hành chính, nặng hơn là bị truy cứu trách nhiệm hình sự".
Nguồn:

(Bài viết của tác giả bauxitevn)

Đại biểu Quốc hội kiểu địt gì thế này?

0 ý kiến, và ý kiến từ facebook


Họ và tên thật: Lương Công Quyết. Pháp danh: Thích Thanh Quyết. 
Phó Viện trưởng Học viện Phật giáo Việt Nam. 
Đại biểu Quốc hội đoàn tỉnh Quảng Ninh.

Ông là Tiến sĩ, làm luận án tại Đài Loan (bỏ ngang) rồi Trung Quốc. 
Tại hồ sơ khai để ứng cử ĐB Quốc hội, ông khai man có học hàm Giáo sư.
Những câu nói bất hủ của ông tại Quốc hội, được báo chí nhà nước ghi lại được:







Tễu Blog sưu tầm.


(Bài viết của tác giả Xuân Nguyên)

Cô giáo Ái

0 ý kiến, và ý kiến từ facebook

Lớp 12, lũ con gái lớn tướng, vú sừng trâu ngúng nguẩy thụt thò sau cánh áo mỏng rẻ tiền. Con trai bọn tôi chim còn chưa ra giàng nhưng tay cứ lượn lờ vân vê dăm ba sợi râu dại, suy tư như lãnh tụ. Là năm cuối cấp, viêc học hành cũng chộn rộn nhưng vẫn không quên những trò ma quỷ học trò. Tôi là lãnh tụ của những trò đó - kẻ đầu têu vĩ đại - ngồi phòng giám hiệu còn nhiều hơn ngồi học. Những trò tôi bày ra kinh hãi lắm, đại khái như tổ chức nhìn trộm bạn gái đái, lập hội búng các bạn trai chim to, đánh rắm nắm tay phả mồm bạn quản ca kiêm lớp phó văn thể hay đặt vè chế nhạo những thày cô báng bổ. Sinh hoạt lớp tuần nào chúng cũng lôi tôi ra phê bình, kiểm điểm. Hạnh kiểm tôi xấu tệ nhưng cô chủ nhiệm vẫn cho khá, tôi mà tồi cô mất chủ nhiệm, khỏi tăng lương hoặc bi bô cột cờ đọc thành tích. Ông hiệu trưởng tên Lê Bá Bầu, lúc tử tế tôi gọi là Bấu Bà, lúc mất dạy tôi kêu Bú B...uồi ghét tôi như ghét đế quốc, thù tôi như mẹ chồng thù nàng dâu. Liên thiên thế để thấy, tôi mất dạy toàn tập, may được cái học hành khá khẩm chứ không đã bị tống cổ từ lâu.

Cũng năm đó, đời tôi thay đổi lớn, đến tận giờ. Tôi ngoan ra và suy tư nhiều lắm nhưng địt mẹ học lại ngu đi như ông bò ông chó. Ấy là lớp chúng tôi đón đoàn sinh viên thực tập, 6 người, cô trưởng nhóm tên Ái, xinh thôi rồi. Ban đầu, tôi kệ mẹ với những trò dự giờ dạy thử, văn nghệ văn gừng, kể chuyện làm thơ. Tôi không khoái những trò đó, vô bổ và vô tích sự. Tôi chỉ thích nghịch những trò tinh quái. Thày cô thực tập bị tôi bắt nạt, nghịch đểu, trêu ngươi cho phát khóc. Tôi phá hoại công cuộc thực tập của thày cô như bần nông vàng vẩu phá kho thóc của Nhật vậy. Ai cũng ghét tôi, mỗi cô Ái là không. Cô che chở tôi những tội lỗi dại khờ, hay cho tôi đi nhờ xe, cho tôi kẹo dồi, bút bi và sách vở. Nhẽ thế nên tôi bớt nghịch đi. Tôi coi cô như cô Tấm dịu hiền (lớn lên tôi mới biết cô Tấm ác bỏ mẹ, đóe dịu hiền tý nào).

Tôi mến cô thực sự. Cô cũng mến tôi. Những khi rảnh rỗi, cô hay chở tôi xuống thị xã cho ăn kem cốc trong khi tôi chỉ thèm... kem que. Cô còn chở tôi về nhà chơi. Nhà cô đẹp, giường cô nằm nhiều tranh ảnh diễn viên, thơm như bờ xôi ruộng mật. Cô hay hỏi tôi về trường lớp, chán lại hỏi ước mơ. Trường lớp thì tôi không biết gì, ước mơ thì tôi chỉ thích được bóp vú con bạn gái quản ca kiêm lớp phó văn thể xinh xinh. Cả hai thứ đó tôi đều không nói với cô được.

Ngày hết kỳ thực tập, cả lớp tôi buồn như đưa đám. Bọn con gái mau nước mắt khóc chia ly như đám ma đại cố. Mấy thằng con trai cũng sụt sùi rung rinh mào gà nức nở. Tôi ráo hoảnh, chỉ thấy tiêng tiếc thứ gì đó, đại khái như ăn kem, đi nhờ xe hoặc không thỏa ươc mơ bóp vú bạn gái. Tức là tôi mất đi đặc quyền, sự yêu chiều và hưởng thụ. Chúng tôi góp tiền mua quà tặng thày cô thực tập. Họ cũng thế, góp tiền mua tặng lại. Cô Ái tặng riêng tôi một cuốn sổ bìa đỏ gáy vàng to vật, dày cộp. Cô nhìn tôi ưu tư, dặn bớt nghịch đi, dành nhiều thời gian ghi chép cuộc đời vào cuốn sổ. Tôi không nghe lời cô, đem bán cho con quản ca kiêm lớp phó văn thể để nó làm thơ, ghi lưu bút.

Đại Đoàn Kết hay Đại Trù Dập?

0 ý kiến, và ý kiến từ facebook

Ba nhà báo: Nguyễn Mạnh Thắng - Đặng Thị Kim Ngân -Bùi Hữu Phước và LS Phạm Quốc Bình

Việc sa thải 3 nhà báo là hành vi trù dập người chống tiêu cực

Đặng Thị Kim Ngân

Sau ba năm bền bỉ đấu tranh với nhiều sai phạm của ông Đinh Đức Lập nguyên TBT Báo Đại Đoàn Kết, đến chiều ngày 20 tháng 11 năm 2015 ba nhà báo chúng tôi - Đặng Thị Kim Ngân, Bùi Hữu Phước (Hữu Nguyên), Nguyễn Mạnh Thắng (Từ Khôi) tạm lấy lại được chút thanh thản vì công lý cuối đường hầm đã sáng.

Biết là đấu tranh sẽ tránh đâu, sẽ gian nan, nguy hiểm, bị thị phi, sẽ bầm dập... nhưng chúng tôi ba nhà báo là những lãnh đạo Ban, là những quần chúng tốt quyết dấn thân để bắt được, loại bỏ " con sâu" cho Đảng, cho Mặt trận, cho những đồng nghiệp yếu thế, những người mặc dù không đồng tình với cách hành xử lưu manh, vô văn hóa của ông Lập, nhưng vì miếng cơm mà họ phải ngậm miệng tại báo Đại Đoàn Kết.

Không thể nói hết những ngón đòn thù mang tính trù dập của ông Lập đối với chúng tôi suốt từ tháng 5 năm 2012. Tuy nhiên vẫn phải liệt kê ra đây một số đòn bẩn có tính tiêu biểu mà ông Lập cùng một số kẻ a dua mất nhân tính tại báo DDK đã dùng hòng khuất phục chúng tôi để bạn đọc rõ. 

Chiến dịch trù dập của ông Lập bắt đầu từ cuốn băng ghi âm trộm bài phát biểu của tôi (ủy viên thường vụ CĐ) tại Hội nghị Công đoàn cơ quan UBTUMTTQVN ngày 25/4/2012 về việc phản ánh tâm tư nguyện vọng của CBNV Báo DDK dưới sự điều hành chuyên quyền, độc đoán của ông Lập mà một kẻ xấu làm công tác đoàn tại UBTUMTTQVN ghi lén tuồn cho Lập. Ông ta lấy đó làm bằng chứng dọa nạt tôi, bắt tôi làm kiểm điểm, tường trình. Không khuất phục được, ông ta cùng một số tay chân cay cú tìm mọi cách hại tôi như không cho thi nâng ngạch phóng viên (cơ hội và quyền lợi cuối cùng trước khi tôi nghỉ hưu), cắt toàn bộ tiền thù lao biên tập I, can thiệp thô bạo nhằm cản trở vai trò thường vụ công đoàn của tôi. Khi tôi ốm, có giấy xác nhận của BV, ông ta cho 1 PV (đã bị cq báo chí khác sa thải) vào BV nơi tôi khám để dò la, đe dọa... rồi viết bài định đánh tôi và BV đó ngay trên chính báo DDK... và cuối cùng ông ta cùng cái tập thể mất nhân tính (hầu hết là trưởng phó ban-người của ông ta dựng lên) nghiến răng hăm hở bỏ phiếu sa thải tôi. 

Say nắng

0 ý kiến, và ý kiến từ facebook

SAY NẮNG

(I-van Bu-nhin)


Sau bữa chiều, từ cái phòng ăn sáng ánh đèn và nóng nực, họ bước lên boong tàu và dừng lại bên hàng lan can. Nàng nhắm mắt lại, đưa hai bàn tay lên má, lòng bàn tay để lộ ra ngoài, rồi cười không kiểu cách rất đáng yêu, — từ người đàn bà nhỏ nhắn này toát ra một cái gì thật đáng say mê. Nàng nói:


— Tôi hình như đang say phải không? Anh từ đâu tới? Ba giờ trước đây tôi cũng không thể ngờ rằng có anh tồn tại trên đời này. Ngay cả điều anh lên tàu từ bến nào tôi cũng không biết nữa. Từ bến Xamara à? Nhưng thôi, điều ấy cũng chẳng hệ trọng gì. Đây là tôi đang chóng mặt hay là chúng ta đang quay về phía nào?


Phía đằng trước là màn đêm điểm những đốm sáng. Từ phía bóng tối ấy, những làn gió mạnh, dịu mềm, phả vào mặt, còn những đốm sáng rập rình lùi mãi về một bên: con tàu có cái vẻ sặc sỡ của sông Vônga quay lái chạy một vòng rộng, cập vào một bến nhỏ.


Viên thiếu úy cầm lấy tay nàng đưa lên môi. Cánh tay nhỏ và khoẻ, rám nắng. Trái tim anh như thắt lại đầy ghê sợ và sung sướng đến ngất ngây khi nghĩ rằng đằng sau tấm xiêm áo bằng lụa nhẹ mỏng kia, toàn thân nàng hiện lên chắc lẳn, nước da bánh mật sau một tháng nằm phơi nắng mặt trời phương Nam trên bãi cát biển nóng ( nàng nói nàng đi từ A-na-pa ). Viên sĩ quan nói lầm bầm trong miệng:


Chuyện cười (5)

0 ý kiến, và ý kiến từ facebook

CHUYỆN CƯỜI

(Tập 05)






Cô giáo:


— Bây giờ ai có thể đọc thơ do mình tự sáng tác?


Vô-va giơ tay.


— Vô-va, thơ của em về chủ đề nào?


— Cách mạng ạ!


— Nào, bắt đầu!


— "Tượng đài đứng đó, với cái chim cởi truồng,

Tay giơ lên, và trong tay — lựu đạn..."


— Vô-va, em sáng tác cái gì vậy?! Những từ bậy cần phải bỏ đi hoàn toàn!..


— Vâng.

"Tượng đài đứng đó, hoàn toàn không có chim,

Tay giơ lên, và trong tay — lựu đạn..."


— Vô-va! Ở vị trí từ bậy cần phải thay bằng từ khác!


— Dạ không vấn đề.

"Tượng đài đứng đó, tay giơ lên!

Tay giơ lên, và ở chỗ chim — lựu đạn..."




o0o




Tập làm văn, cô giáo đọc bài của Vô-va:


"Mùa đông. Tuyết trắng khắp nơi. Dòng sông. Đóng băng. Trên sông những con chó đang tơ nhau..."


— Vô-va, như thế này quả thật không xuôi lắm...


— Tất nhiên là không xuôi lắm, cô Ma-ri-van-na, chân chúng nó cứ run lên...



o0o




Vô-va hớn hở đi học về, vứt cặp sách, và bảo phụ huynh:


— Các vị hãy ngồi cả xuống, có biết gì không? "Chim"...






Cả chùm "Chuyện cười (5)":

http://www.megaupload.com/?d=J7BDHKLL

http://www.mediafire.com/?nq5n5vhsui07vu8

Trịnh Hít - Xuân Tơ

0 ý kiến, và ý kiến từ facebook


Trịnh Hít học y khoa mạn Thái bình, chuyên khoa sản — nhi. Hết 6 năm chuyển lên Hà thành chuyên tu 2 năm nữa, tổng cộng 8. Xong lại ngược về Thanh, làm đúng chuyên nghành. Trịnh Hít tận tụy, mẫn cán, lại là đảng viên nên cũng chóng khẳng định được bản thân dù chuyên môn sâu có hơi non tý. Ba mươi tuổi, không mối tình dắt xịp, yên ắng, phẳng lặng. Đòm phát, Trịnh Hít nhảy vọt phát ra bệnh viện To Vật ở Hà thành, làm vẫn đúng chuyên nghành. Ít tháng đi Hàn quốc học thạc sĩ, thêm 2 năm.

Trở về, Trịnh Hít vẫn tận tụy, mẫn cán, thẻ đảng đổi lần 2, mới và đẹp hơn và tất nhiên chuyên môn sâu thêm mấy bậc. Ấy thế mà vẫn chỉ là gã bác sĩ sản — nhi như bao gã khác. Có hỏi chức tước, cơ hội, đề bạt thì hắn bảo ở To Vật giáo sư, tiến sĩ đông như lợn con còn vật vờ vất vả hơn hắn, chả cơ cấu, đề bạt mẹ. Chỉ chực và chờ về hưu.

Từ ngày ra Hà thành công tác, Trịnh Hít thay đổi nhiều, năng giao du hơn, tích cực rượu bia bù khú và đặc biệt là thi thoảng hay chửi bậy, điều hiếm thấy trong quá khứ. Mỗi tội vẫn đơn bóng một mình, cấm thấy ngấp nghé em nào. Bạn bè có giới thiệu là lẩn như trạch, có đàn hạch hay làm sản nhi nhiều nên mất cảm xúc thì lại ngửa cổ cười hềnh hệch. Thật không hiểu cái cơ sự ra làm sao? Bốn mươi xuân, vẫn tơ nõn. Tài chưa?

Bạn thân của Trịnh Hít là Xuân Tơ, một vợ, hai con giai, chuyên kinh doanh hóa chất, nghành nghề khá đặc thù mà những lúc dại mồm Xuân Tơ vẫn hấp háy gọi kinh doanh chất độc. Trịnh Hít có dăm phen hỗ trợ, giới thiệu để Xuân Tơ đổ hóa chất cho To Vật, thành công cả. Thế nên đã thân lại càng thân.

Chiều hôm nao, không nhớ là hôm nào. Xuân Tớ hốt hoảng í ới cho Trịnh Hít bảo đến khám cho thằng con giai thứ hai mới đẻ được dăm tháng. Ngoài chỗ bạn thân của nhau về tình cảm, lại có tí tiền nong thì Trịnh Hít còn là bác sĩ gia đình cho Xuân Tơ, chuyên khám cảm xoàng cho con trẻ và tư vấn dinh dưỡng cho người già. Như thường lệ, Trịnh Hít đi con Rim lùn đời đầu, hai gương, một giỏ, nẹp sắt bảo vệ đèn hậu, mặt đóng khẩu trang, chân dận Mô ka mõm nhái, vai đeo túi đồ nghề có chữ thập đỏ choét đến tắp lự. Trịnh Hít rút ống nghe, lắng chăm chú rồi phán bị sốt, bệnh thường của con trẻ. Rồi mở túi móc cho hai viên con nhộng, dặn bóc ra, hoà nước đường, ngày uống hai bận, hai ngày khỏi, xin trăm hai tiền thuốc, khám cho không. Xuân Tơ thở phào, vỗ vai Trịnh Hít, bia thôi.

Xuân Tơ — Trịnh Hít nhậu quán Đồng Trinh, phố Háng Lạ, nổi tiếng xa hoa. Xong lại phi qua mát xa Nứng đá phò trăm đô, cùng phố. Tỉnh cơn say và ân ái, Trịnh Hít đã lượn tự bảy đời. Xuân Tơ cũng tìm đường về nhà, ngó đồng hồ, 2 giờ sáng. Xuân Tơ đập cửa, chả ai ra, lần mò thấy bị khóa ngoài. Bật máy, thấy 108 cú gọi nhỡ, của vợ. Xuân Tơ tỉnh hẳn, hú gọi vợ. Vợ Xuân Tơ nức nở, đang viện, con sắp chết, đồ chó.

Xuân Tơ chạy phăm phăm lên viện, đúng chỗ To Vật Trịnh Hít làm. Vợ Xuân Tơ ngồi phệt hành lang, rủa Xuân Tơ như Xuân Hinh hát chèo cổ. Xuân Tơ tìm bác sĩ trực, mới hay con bị sốt vàng da, chậm năm phút là chết, đã thế lại còn có dấu hiệu trụy tim, khó thở. Xuân Tơ gọi cho Trịnh Hít, tổng đài dịu dàng, nót ơ vai lờ bồ ất dờ mo mần. Khốn kiếp!

Ngày con Xuân Tơ ra viện, bác sĩ bảo bệnh vàng da coi như đã khỏi, duy có tim mạch là có vấn đề, viết giấy giới thiệu bệnh viện chuyên khoa. Xuân Tơ quằn quại vác con đến viện tim, thiểu não.

Người ta chụp chiếu, khám xét cho con Xuân Tơ bảo không có dấu hiệu bất thường về tim mạch mà khẳng định chỉ bị ảnh hưởng do dùng thuốc. Xuân Tơ ú ớ chả biết khai sao bởi không có sổ bệnh của con trẻ. Cũng phải, Xuân Tơ có bác sĩ gia đình là Trịnh Hít mà, chỉ cho thuốc và dặn dò.

Đang bấn loạn vì con thì Trịnh Hít gọi. Xuân Tơ không nỡ mắng bạn vì sự cẩu thả, tắc trách hay yếu chuyên môn. Dù gì thì cũng là bạn bè, con cũng đã qua cơn nguy kịch, thêm nữa cơn giận cũng đã lắng xuống sau bao ngày quay quắt ngược xuôi. Dù sao thì bạn bè cũng quý, đôi khi như con. Xuân Tơ làm ra vẻ không có chuyện gì. Còn Trịnh Hít có thể vô tâm hoặc không biết hỏi con Xuân Tơ khỏe chưa. Xuân Tơ cười ré, may không chết. Trịnh Hít khúng khắng bảo Xuân Tơ hôm nọ đến khám cho con có để quên hay làm rơi 2 viên nhộng nhờ tìm hộ. Xuân Tơ bảo thuốc đéo gì quý thế? Trịnh Hít dõng dạc, lạnh tanh: Viagra!

Trần Vũ Long: Tạ Trí Hải - Nghệ sĩ của đường phố

0 ý kiến, và ý kiến từ facebook


Tạ Trí Hải - Nghệ sĩ của đường phố

Bút kí của Trần Vũ Long 

Ông là một người con của Hà Nội, một nghệ sĩ đường phố, không gia đình, không nhà cửa, sống cuộc đời nay đây mai đó cùng với những cây đàn. Cuộc đời ông đã phải trả nhiều giá đắt khi cố sống là một người trung thực, đấu tranh với cái xấu và cái ác. Thật cay đắng, nhưng suốt đời ông không tự đánh mất mình. Ông chính là một sứ giả của âm nhạc bởi đã đem lại niềm tin yêu vào cuộc sống vào con người cho tất cả những ai đã từng nghe ông chơi đàn theo cách giản dị và chân thật nhất. Ông đã làm nên một nét văn hoá của Hà Nội. 

Có nhiều khi tự hỏi, mình có yêu thành phố này không. Đầy hoài nghi. Tại sao lại thế. Tôi đã sinh ra và lớn lên ở thành phố này, lẽ ra phải luôn yêu thương và gắn bó với nó chứ nhỉ. Nơi đó là tuổi thơ. Nơi đó là kỉ niệm buồn vui, là thăng trầm của cuộc đời mình. Ấy vậy mà nhiều lúc tôi muốn chạy trốn khỏi nó. Hà Nội ơi, thật có lỗi lắm thay nhưng đó là sự thật. Tôi muốn chạy trốn khỏi những ồn ào, xô bồ. Tôi muốn chạy trốn khỏi khói bụi. Tôi muốn chạy trốn khỏi sự nhếch nhác của phố phường. Tôi muốn chạy trốn khỏi những đổi thay kệch cỡm. Tôi muốn chạy trốn khỏi những khuôn mặt vô cảm, những ngôn từ hợm hĩnh, những thói đạo đức giả... Đó là những điều mà mỗi ngày tôi lại càng phải chứng kiến nhiều hơn trong thành phố của mình. Người ta đã đặt lên vai Hà Nội của tôi quá nhiều trọng trách, và làm biến đổi nó bằng mọi cách. Hà Nội của tôi mấy chục năm về trước đâu có thế. Tôi nhớ. Nhớ lắm... Những lúc như thế, tôi lại tìm đến một con người. Ông là một người con của Hà Nội. Một người không gia đình, không nhà cửa. Lâu nay rất nhiều người dân Hà Nội đã quá quen thuộc với hình ảnh một ông già râu tóc bạc phơ, đội chiếc mũ kiểu cao bồi, ngồi kéo đàn violon bên bờ hồ Hoàn Kiếm. Người ta gọi ông bằng cái tên dân dã và đầy trìu mến Nghệ sĩ đường phố.

Không biết đã bao lần tôi ngồi nghe ông kéo đàn, những bản nhạc viết về Hà Nội trong đêm mùa đông lạnh giá, đêm mùa hè oi bức hay những ngày thu Hà Nội trong xanh và lộng gió. Có thể tiếng đàn của ông chưa thực sự điêu luyện nhưng nó đã làm lay động trái tim tôi trong giây phút mệt mỏi giữa chốn đô thị phồn hoa này. Bộ râu đó, mái tóc đó, chiếc mũ cao bồi đó, cây đàn đó, phong thái lãng tử đó, gương mặt đẹp lão rất điện ảnh đó, những bản nhạc đó... đã giúp tôi tìm thấy một cõi bình yên, giúp tôi tìm lại được Hà Nội đích thực của mình. Những bài hát mà ông chơi, tôi đã được nghe hàng trăm lần rồi, thật khó mà tạo ra một cảm xúc mới. Nhưng khi đối diện với ông, lắng nghe tiếng đàn của ông, tôi thực sự cảm thấy rưng rưng. Lúc đó tôi thấy yêu Hà Nội của tôi và thương cho Hà Nội của tôi biết nhường nào. Tiếng đàn đó sao mà thân thương gần gũi, sao da diết đến buốt lòng. Đó là khi tuổi thơ của tôi đang hiện về, Hà Nội của tôi đang hiện về. Đó là hình ảnh đứa bé háo hức theo mẹ đi làm tại một cơ quan nằm ngay cạnh Bờ Hồ để được ăn kem Tràng Tiền. Đó là hình ảnh của những chuyến xe điện leng keng chạy quanh Bờ Hồ. Đó là hình ảnh các bà các chị gánh hàng hoa, hàng cốm, hàng rau cặm cụi và lam lũ nhưng sao gương mặt họ vẫn tươi tắn nụ cười. Đó là hình ảnh đứa bé cứ ôm chặt lấy mẹ mỗi khi tiếng còi tầm hú lên vào đúng 12 giờ trưa được phát ra từ nhà hát lớn. Đó là hình ảnh những chiếc nón lá màu trắng ngà của các bà các chị đang khoan thai đạp xe trên phố. Đó là hình ảnh một ông già khắc bút ngồi đối diện với Đền Ngọc Sơn đang cặm cụi khắc hình ảnh tháp rùa và dòng chữ

Chuyện lãng mạn nhỏ

1 ý kiến, và ý kiến từ facebook

CHUYỆN LÃNG MẠN NHỎ

(I-van Bu-nhin)

Bộ đầy đủ cho tủ sách của me(), bản tiếng Việt: http://www.megaupload.com/?d=7J6A82WV

bản song ngữ Việt - Nga: http://www.megaupload.com/?d=D1ZOA9IO

Hướng dẫn sử dụng phòng đọc của me(): http://philong58.blogspot.com/2010/08/lac-giua-am-dieu-hanh.html






I






Chiều hôm ấy chúng tôi gặp nhau ở sân ga.


Nàng đang đứng chờ một người nào đó, vẻ bối rối.


Đoàn tàu đến làm cả nhà ga đông nghẹt người. Có mùi của rừng cây sau cơn mưa, mùi của than đá. Người quen rất nhiều, đến mức phải vất vả lắm chúng tôi mới kịp gật đầu chào nhau. Nhưng người mà nàng luôn đưa mắt lo lắng tìm kiếm đã không có.


Bắt giữ Luật sư Trần Vũ Hải gây ảnh hưởng xấu đến nền tư pháp Việt Nam

0 ý kiến, và ý kiến từ facebook

“Họ (công an) bắt giữ và lôi tôi đi như một con chó. Đây là hành động xúc phạm đến danh dự đối với một Luật sư, chà đạp nhân phẩm của cá nhân tôi. Nếu tôi không bảo vệ được cho chính tôi thì tôi còn bảo vệ cho ai” - Luật sư Trần Vũ Hải bức xúc khi bị công an ở Hà Nội bắt giữ.

clip_image001

Rất đông người dân Hà Nội đã đổ về đồn công an Xuân La (Hà Nội) khi nhận tin Luật sư Trần Vũ Hải bị bắt.

Có đến hàng trăm người dân cũng rất nhiều Luật sư ở Hà Nội cùng kéo đến đồn công an Xuân La (Hà Nội) để sát cánh cùng người luật sư mà họ yêu mến là Luật sư Trần Vũ Hải (thuộc Liên đoàn Luật sư Hà Nội) hiện đang bị công an bắt giữ tại đây.

Người dân lo lắng việc công an bắt giữ Luật sư

Chị Thảo ở Hà Nội cũng có mặt số đông người dân ấy cho biết là lý do tại sao mình có mặt tại đồn công an Xuân La (Hà Nội) vào ngày hôm nay 12/11/2015: “Hôm nay chị được tin là Luật sư Trần Vũ Hải, Luật sư mà cũng bảo vệ cho những người đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền cho Việt Nam bị bắt vô cớ. Theo tin chị được biết thì anh ấy vừa ra khỏi nhà để đi làm việc thì có đến 10 an ninh không mặc thường phục ập vào bắt ảnh đi. Như ảnh (Luật sư Hải) nói là họ lôi ảnh đi như một con chó, con lợn. Một đất nước mà đến cả Luật sư là người bảo vệ công lý mà còn bị hành xử như vậy thì chị nghĩ là bất ổn lắm rồi nên chị đến đồn công an xem tình hình thế nào thôi”.

Hầu hết người dân có mặt tại địa điểm trên mà Việt Nam Thời Báo (VNTB) hỏi qua đều có chung nhận định như chị Thảo.

clip_image002

Dân oan cũng kéo đồn Xuân La để thể hiện sự ủng hộ với Luật sư Trần Vũ Hải

Riêng Luật sư Trần Vũ Hải, do phát hiện từ sáng sớm, chung quanh nhà mình (Ciputra - nhà G2) có một số đông lực lượng công an, cảnh sát cơ động đang bao vây, đoán chừng có chuyện bất thường xảy ra nên Luật sư Hải dùng điện thoại thông báo cho các Luật sư thân thiết với mình biết chuyện. Không lâu sau, một tốp người lạ từ 5 đến 10 người đa phần mặc thường phục đến gặp Luật sư Hải tự xưng là công an rồi bắt Luật sư Hải về đồn công an Xuân La hoàn toàn không đưa ra một lệnh bắt giữ nào.

Tại đồn công an, Luật sư Hải rất bức xúc trước việc công an Xuân La tùy tiện đến bắt mình trái pháp luật thì bên ngoài người dân, không phải ai cũng là thân thích, ruột thịt gì với Luật sư Hải cũng tỏ ra bức xúc, quan tâm và lo lắng cho tính mạng của Luật sư Hải không kém: “Không! Chị chỉ quen biết anh ấy thôi chứ không bà con, thân thích gì. Quan điểm của chị thì không phải cứ bà con thân thích, ruột thịt mình mới lên tiếng... bất cứ ai cũng thế thôi, mình thấy cái gì bất công thì mình phải lên tiếng chứ không phải chỉ người nhà mới lên tiếng mới đấu tranh”.

Tâm thư gửi đường ống nước sông Đà

0 ý kiến, và ý kiến từ facebook


Địt mẹ thằng Nguyễn Thế Thảo!
Bác ống sông Đà thân mến!


Lời đầu thư mong bác tha thứ cho tôi vì sự đường đột này, cũng bởi vì thiên hạ đang có mốt viết tâm thư nên tôi cũng gửi một tâm thư cho bác. Ở đời trước lạ sau quen, mà trước đây bác đã vỡ đến 13 lần rồi, cũng chả có gì lạ lẫm nữa, phải không bác?

Hôm qua 70.000 hộ dân Hà Nội lại lên cơn đau tim khi đọc tin 2 giờ sáng 25/9, đường ống phân phối nước sông Đà cho khu vực nội thành Hà Nội đã bị vỡ tại điểm ngã tư siêu thị Big C (đầu đại lộ Thăng Long). Báo có lẽ đã chán nên chẳng thống kê, nhưng dân thì biết bác đã vỡ lần này là lần thứ 14 rồi đấy.

Chết nỗi, làm sao vừa vỡ hôm 13/8, dân còn chưa kịp hoàn hồn mà nay bác nỡ lòng nào bác lại vỡ tiếp? Cái sự vỡ liên tục, vỡ không giới hạn của bác, chỉ có các bác lãnh đạo là không bất ngờ thôi, vì họ đã khuyên dân cần chủ động tích trữ nước để sống chung với đường ống vỡ.

Mà lạ thật, cái kỷ lục đường ống nước vỡ nhiều lần nhất của bác, đã không đường ống nào trên khắp thế giới này có thể cạnh tranh, thế thì vì can cớ gì mà bác cứ tự phá sâu kỷ lục của mình nhiều thế?









Cũng may lần vỡ ống nước này là do nguyên nhân khách quan, nhà thầu Tổng Công ty xây dựng công trình Giao thông 4 khi thi công hầm chui nút giao đã giúp sức làm cho bác vỡ. Chứ còn nếu nguyên nhân chủ quan là tại bác như 13 lần trước, thì không hiểu rồi đây bác còn mặt mũi nào mà gặp dân chúng tôi?

Dân chúng tôi cứ bảo nhau, bác đường ống thật là tốt nhịn, bệnh tật đầy mình, tứ chứng nan y, bị dân chửi rủa ầm ầm mỗi lần bác vỡ, thế mà bác vẫn chẳng hé răng nửa lời, than thở đôi câu.

Thôi, lần này tôi viết tâm thư này gửi bác, mong bác nói thật lòng cho dân chúng tôi biết, tình trạng sức khỏe của bác thế nào để chúng tôi liệu chừng mà chữa chạy.

Cho dù sức khỏe bác đã ở trong tình trạng “bác sĩ trả về, bệnh viện bó tay” thì dân chúng tôi vẫn tin bác “còn nước còn vỡ”. Chúng tôi sẽ chữa cho bác theo kiểu dân gian, “đông tây y kết hợp với cúng dâng sao giải hạn”, nhờ thầy cao tay về trấn yểm sao cho bác đừng vỡ thêm lần nào nữa. Dân chúng tôi khổ vì bác nhiều quá rồi.

Cho giặc khua mép ở 'Diên Hồng' - lỗi tại ai?

0 ý kiến, và ý kiến từ facebook

Kính gửi các ĐBQH: Trương Trọng Nghĩa, Lê Như Tiến, Dương Trung Quốc, Trần Du Lịch, Lê Nam … 
Và các vị khác được các tầng lớp xã hội dân sự và doanh nhân tín nhiệm. 

Thưa quý vị, 
Là một cử tri luôn quan tâm đến các hoạt động của Quốc hội, tôi xin chất vấn quý vị những điều sau đây, và mong được hồi âm trên công luận.
Gs. Chu Hảo
1. Vì sao quý vị không có bất kỳ hành động công khai nào phản đối, ngăn chặn Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình đăng đàn phát biểu tại Quốc hội nước ta, thực chất là với tư cách kẻ xâm lược, đại diện cho bè lũ bá quyền Đại Hán chưa khi nào rời bỏ âm mưu thôn tính Đất nước ta và nô dịch Dân tộc ta? 
2. Nếu không ngăn chăn được như đã thấy thì vì sao quý vị không thể bày tỏ thái độ cần có của một ĐBQH của nhân dân, tối thiểu bằng cách bỏ ra ngoài không tham dự, hoặc tham dự và chất vấn trực tiếp dù Chủ tịch đoàn phiên họp cho phép hay không?
3. Quý vị có thấy hổ thẹn với tiền nhân khi cam chịu tham gia đón tiếp long trọng đại diện cho bè lũ xâm lược tại Phòng họp mang tên Diên Hồng- biểu tượng thiêng liêng cho tinh thần toàn dân đoàn kết chống ngoại xâm?
4. Sau hết, các vị có thể công khai bày tỏ thái độ của mình đối với bài phát biểu lươn lẹo, thâm độc và ngang ngược của Tập Cận Bình tại phòng Diên Hồng, và sau đó một ngày tại Singapore, để chúng tôi được hy vọng tiếp tục đặt niềm tin vào quý vị, những đại biểu hiếm hoi đã từng dám tự do biểu đạt chính kiến của mình trong một Quốc Hôi thiếu dân chủ, không thật sự do nhân dân tự nguyện bầu ra này.
Xin quý vị hãy lên tiếng! 

Trân trọng cám ơn! 

Chu HảoHà Nội (Tễublog/TTHN)
-------------
#?#  Đại biểu Quốc hội nhận xét phát biểu 
của ông Tập Cận Bình


Một số đại biểu Quốc hội đã có những nhận xét về bài phát biểu của Tổng bí thư, Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình trước Quốc hội Việt Namsáng 6/11, khi trao đổi với báo chí.
* Chia sẻ lời đáp từ
/Phó chủ nhiệm Ủy ban Đối ngoại của Quốc hội Hà Huy Thông

Tường thuật diễn biến cuộc biểu tình phản đối Tập Cận Bình

0 ý kiến, và ý kiến từ facebook

Dân Luận tổng hợp

DL - Theo lời kêu gọi của 20 tổ chức xã hội dân sự độc lập ở Việt Nam thì biểu tình chống Tập Cận Bình đến Việt Nam sẽ diễn ra vào 9 giờ sáng nay, ngày 5/11/2015.

Danh sách những người bị bắt giữ hôm nay tại Sài Gòn:

1. Hoàng Dũng

2. Phương Dung

3. Nguyễn Tuyền

4. Nguyễn Hữu Tình

5. Nguyễn Quốc An

6. Trần Bùi Trung

7. Trần Văn Bang

8. Huỳnh Anh Tú

9. Dương Đại Triều Lâm

10. Nguyễn Thị Bích Ngà

11. Nguyễn Hữu

12. Bạch Huỳnh Hải Linh

13. Đinh NHật Uy

14. Nguyễn Lân Thắng

15. Fb Việt Quân

16. Fb Trung Hiếu Hiếu

17. Nguyễn Hoàng Vi (đã được trả tự do)

18. Nguyễn Công Thanh

19. Fb Tửng Đỗ

20. Trương Minh Đức

Hiện nay vẫn chưa liên lạc được với các anh em này.

Còn đây là biên bản ghi nhận sự việc công an Hà Nội bắt giữ người trái pháp luật trong cuộc biểu tình ngày hôm nay:

clip_image002

clip_image004

clip_image006

* Tin cập nhật:

clip_image008

Lúc 19h, những người biểu tình bị bắt giữ trái phép đã được trả tự do và ngay lập tức thực hiện một cuộc biểu tình hướng về trung tâm. Ảnh: Trung Nghĩa

clip_image009

Nhà hoạt động Trần Bang bị an ninh thường phục đánh đổ máu đầu. Ảnh chụp màn hình.

clip_image010

Dân oan Trần Ngọc Anh bị ngất

- 10 giờ 40 phút: Những người biểu tình ở Sài Gòn đang bị đàn áp. Phần đông đã bị bắt đưa về đồn công an. Nhà hoạt động Trần Bang bị an ninh thường phục đánh đổ máu đầu. Chị Trần Ngọc Anh bị ngất xỉu phải đưa đi cấp cứu.

clip_image012

Công an đàn áp cuộc biểu tình chống Tập Cận Bình tại Hà Nội và Sài Gòn

0 ý kiến, và ý kiến từ facebook

clip_image002
Biểu tình chống Tập Cận Bình tại Sài Gòn. Ảnh: CTV Danlambao

Sài Gòn: CA đánh đổ máu người biểu tình chống Tập Cận Bình
Danlambao - Hưởng ứng lời kêu gọi của 21 tổ chức xã hội dân sự độc lập Việt Nam, các cuộc biểu tình chống Tập Cận Bình sẽ tiếp tục diễn ra lúc 9 giờ sáng nay, 5/11/2015 tại khu vực đại sứ quán, lãnh sự quán Trung Cộng tại Hà Nội và Sài Gòn.
Đây được coi là cuộc biểu tình mang tính quyết định của người dân Việt Nam nhằm bày tỏ thái độ dứt khoát trước kẻ thù xâm lược phương Bắc.
Theo dự kiến, Tập Cận Bình sẽ chính thức đặt chân đến sân bay Nội Bài vào lúc 12 giờ trưa cùng ngày.
Không giống 2 cuộc biểu tình trước đó tại Hà Nội và Sài Gòn, những diễn biến xảy ra trong buổi sáng ngày 5/11/2015 cho thấy nhà cầm quyền CSVN đang gia tăng đàn áp để tránh làm phật lòng quan thầy Bắc Kinh.

clip_image004

Bất chấp sự ngăn cản của CA, một số nhà hoạt động đã đến được khu vực chung quanh lãnh sự quán Trung Cộng ở Sài Gòn. Ảnh: CTV Danlambao
Tại Sài Gòn, ngay từ đêm hôm trước, toàn bộ các giao lộ chung quanh lãnh sự quán Trung Cộng đã được chuẩn bị hàng rào kẽm gai, sẵn sàng chốt chặn.
Lực lượng CA và dân phòng tiếp tục được gia tăng trong buổi sáng ngày 5/11/2015.
Hai đoàn dân oan từ Bến Tre và Bình Thuận khi đang trên đường tiến vào lãnh sự quán Trung Cộng biểu tình đã bị lực lượng CA bao vây, đàn áp. Tổng cộng 13 người đã bị bắt lên xe ngay tại khu vực Thảo Cầm Viên.
Tại Hà Nội, sáng nay trời mưa phùn, dân phòng, công an và an ninh thường phục rải khắp các ngã đường dẫn đến Đại sứ quán Trung Quốc.
Các rào chắn “Không dừng lại” đang được dựng lên ở công viên Lê Nin, đối diện với dinh thái thú Tàu.
Binh Nhì (Nguyễn Tiến Nam) bị chặn lại ngay góc Lê Duẩn với lý do “kiểm tra giấy tờ xe” và bị giữ tại đây.
Blogger Lê Anh Hùng hiện đã bị bắt khi đang đứng trước đại sứ quán Trung Cộng để chuẩn bị cho một cuộc “nghênh đón” Tập Cận Bình và tay sai.
*
Biểu tình sáng 5/11/2015 tại Sài Gòn. Video: Facebook Đỗ Tửng

clip_image006

Nhóm biểu tình đầu tiên áp sát hàng rào quanh khu vực lãnh sự quán Trung Cộng tại Sài Gòn. Ảnh: Facebook Nguyen Quoc An


Người dân Sài Gòn mít tinh phản đối Tập Cận Bình

0 ý kiến, và ý kiến từ facebook

clip_image002

Đúng 14 giờ ngày 4/11/2015, cuộc mít tinh phản đối Tập Cận Bình sang Việt Nam do CLB Lê Hiếu Đằng khởi xướng đã bắt đầu trước tượng đài vị anh hùng chống Bắc xâm Trần Hưng Đạo, nơi đã thành điểm hẹn quen thuộc mấy năm nay cho những người Sài Gòn tập trung biểu thị ý chí chống bành trướng Đại Hán. Dù nhiều anh chị em bị chặn ngay ở nhà (như nhà báo Phạm Chí Dũng, nhà báo Nguyễn Quốc Thái, bác sĩ Nguyễn Đan Quế, nhà văn Phạm Đình Trọng và cả Huỳnh Kim Báu - Chủ nhiệm CLB Lê Hiếu Đằng), nhưng cuối cùng có đến trên một trăm nhân sĩ, trí thức, văn nghệ sĩ, nam nữ thanh niên đã đến được địa điểm mít tinh. Nhà thơ Phan Đắc Lữ của Ban Vận động Văn đoàn Độc lập Việt Nam đột ngột xuất hiện làm anh em hết sức ngạc nhiên vì lúc 11g30 còn thấy e-mail của anh báo tin anh bị Công an chặn cửa. Chẳng cần ai hỏi, anh cười cười, thủng thẳng giải thích: “Thì mình chui rào!”.

Anh chị em áo No Xi (Nói Không Với Họ Tập), giương biểu ngữ “Tập Cận Bình trả Trường Sa, Hoàng Sa cho Việt Nam”, “Respect International Laws: Out of Vietnam’s Waters”, “Tập Cận Bình là giặc cướp nước”, “Quốc hội Việt Nam hãy đón Tập Cận Bình với khí thế Diên Hồng”, “Oan hồn ngư dân Việt Nam trên Biển Đông đang réo gọi Tập Cận Bình”, … hô vang các khẩu hiệu “Trường Sa - Hoàng Sa - Việt Nam”, “Phản đối Tập Cận Bình”… đối diện đông đảo các lượng an ninh thường phục, “dân quân tự vệ” trang bị dùi cui, khiên hộ thân, và cả… áo phao (không biết để làm gì?) với vài chục máy quay phim chụp hình áp sát tận nơi chõ vào tận mặt.

Sau lời khai mạc ngắn gọn của cựu lãnh tụ sinh viên Sài Gòn Huỳnh Tấn Mẫm, nhà thơ Hoàng Hưng đọc lá thư khẩn cấp của các nhân sĩ trí thức và cử tri gửi đoàn đại biểu Quốc hội TPHCM yêu cầu đoàn công khai bày tỏ thái độ phản đối việc Tập Cận Bình phát biểu trước phiên họp Quốc hội vào ngày 6/11 tới. GS Tương Lai phát biểu hùng hồn nêu bật nỗi nhục nhã của việc nghênh đón thủ lĩnh quân xâm lược trong “Hội trường Diên Hồng” mang cái tên lịch sử của sự đồng tâm nhất trí toàn dân quyết “đánh” chứ không chịu “hoà” lũ cướp nước. (Bài phát biểu được đính kèm bên dưới).

Sau khi kết thúc cuộc mít tinh, nhiều người - hầu hết là các bạn trẻ và nhóm NO-U Sài Gòn - đã tuần hành vòng quanh tượng đài, hô khẩu hiệu, kéo qua đường Đồng Khởi và tiến về trung tâm đường Nguyễn Huệ. Khi gần đến đường Nguyễn Huệ, một xe cảnh sát công an chạy trước chặn đoàn biểu tình lại. Nhưng tất cả cứ tiến lên, đẩy dạt cảnh sát và mấy dân phòng sang bên. Và đoàn biểu tình ra đến đường Nguyễn Huệ với đội ngũ công an và dân phòng áo xanh dày đặc hai bên. Để công chúng biết được mục đích biểu tình, đoàn người quay biểu ngữ sang hai bên đường và hô to: “Đả đảo Tập Cận Bình”, “Phản đối giết ngư dân Việt Nam”, “Phản đối chiếm Hoàng Sa - Trường Sa”, “Đả đảo quân Trung Quốc xâm lược”.