Trò tháu cáy của lãnh đạo trung quốc
0 ý kiến, và
Nguyễn Thanh Giang
Do Trung Quốc mời mà ông Lê Hồng Anh đã đến Bắc Kinh từ ngày 26 đến 27/8 trong tư cách đặc phái viên của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng.
Tuyên bố chung về “Nhận thức chung nguyên tắc ba điểm về tiếp tục phát triển quan hệ Trung-Việt” sau chuyến đi của ông Lê Hồng Anh do Tân Hoa Xã Trung Quốc phát đi như sau:
- Lãnh đạo hai Đảng, hai nước sẽ tiếp tục tăng cường chỉ đạo trực tiếp phát triển quan hệ song phương, thúc đẩy quan hệ Trung-Việt trước sau như một phát triển lành mạnh, ổn định.
- Hai bên cần phải tiếp tục sâu sắc giao lưu giữa hai Đảng, nhìn về lâu dài khôi phục và tăng cường hợp tác trong các lĩnh vực quốc phòng, kinh tế-thương mại, an ninh hành pháp, nhân văn, v.v.
- Hai bên đồng ý tuân thủ nhận thức chung quan trọng đạt được giữa Lãnh đạo hai Đảng và hai nước, nghiêm túc thực hiện "Thoả thuận về những nguyên tắc cơ bản chỉ đạo giải quyết vấn đề trên biển giữa hai nước Trung-Việt", vận dụng tốt cơ chế đàm phán Chính phủ về biên giới Trung-Việt, tìm kiếm giải pháp cơ bản và lâu dài mà hai bên đều có thể chấp nhận được, tích cực nghiên cứu và thương lượng về vấn đề cùng khai thác, không áp dụng hành động làm phức tạp và mở rộng tranh chấp, giữ gìn đại cục của quan hệ Trung-Việt cũng như hoà bình và ổn định của Nam Hải.
Trong khi đó, Thông Tấn Xã Việt Nam nói ba nội dung này là:
- Lãnh đạo hai Đảng, hai nước Việt Nam-Trung Quốc tăng cường hơn nữa việc chỉ đạo trực tiếp đối với quan hệ hai Đảng, hai nước, thúc đẩy quan hệ Việt-Trung không ngừng phát triển lành mạnh, ổn định.
- Hai bên tăng cường giao lưu giữa hai Đảng, hai nước; khôi phục và tăng cường hợp tác giữa hai bên trên mọi lĩnh vực như chính trị ngoại giao, quốc phòng, an ninh, kinh tế, thương mại, thực thi pháp luật, nhân văn...
- Hai bên tuân thủ các nhận thức chung quan trọng của lãnh đạo cấp cao hai Đảng, hai nước, nghiêm túc thực hiện “Thỏa thuận về những nguyên tắc cơ bản chỉ đạo giải quyết vấn đề trên biển Việt Nam-Trung Quốc,” sử dụng tốt cơ chế đàm phán cấp Chính phủ về biên giới lãnh thổ Việt Nam-Trung Quốc; tìm kiếm giải pháp cơ bản và lâu dài mà hai bên đều có thể chấp nhận được, đồng thời tích cực nghiên cứu và bàn bạc các giải pháp mang tính quá độ không ảnh hưởng đến lập trường và chủ trương của mỗi bên, kể cả vấn đề hợp tác cùng phát triển; kiểm soát tốt những bất đồng trên biển, không có hành động làm phức tạp, mở rộng tranh chấp; duy trì đại cục quan hệ Việt-Trung và hòa bình, ổn định trên Biển Đông.
Formosa và tư duy của giáo dục Việt Nam
0 ý kiến, và
Dư luận xôn xao khi mà BQL Dự án Formosa đề nghị tạo điều kiện cho việc tiếp nhận hơn 8 nghìn công nhân, chủ yếu là người Trung Quốc. Dự án này do các nhà thầu Trung Quốc thi công nên họ thích dùng người của họ cũng là điều dễ hiểu. Nhưng họ lại đưa ra lý do là: nhân lực Việt Nam không đủ trình độ và kinh nghiệm để lắp ráp các thiết bị kia.
Người Việt Nam có làm được ở Formosa không? Câu trả lời là dư sức!
Hãy nhìn vào công trình thuỷ điện Sơn La vẫn đang đưa điện lên lưới. Nhà máy này do những người Việt Nam xây dựng. Hãy nhìn giàn công nghệ trung tâm Hải Thạch - Mộc Tinh khổng lồ được đóng hoàn toàn bởi tay người thợ cơ khí Việt Nam; Hãy nhìn vào những tấm huy chương được các công nhân, kỹ sư Việt Nam mang về trong các cuộc thi tay nghề quốc tế. Tuy lao động của chúng ta còn nhiều hạn chế: tinh thần lao động, tác phong và kỷ luật lao động còn chưa cao nhưng tay nghề kỹ thuật đã được chứng minh thậm chí còn tốt hơn nhiều nước trên thế giới, trong đó có Trung Quốc.
Vấn đề nằm ở công tác đào tạo: thay vì xây dựng chương trình để chuyển hoá những bàn tay khối óc kia thành một lực lượng đông đảo, đủ kĩ năng và kinh nghiệm, phẩm chất đạo đức thì những người làm giáo dục, lại loay hoay "đổi mới", thay đổi đủ thứ để hy vọng đào tạo ra những người có bậc học càng cao càng tốt. Đã nhiều cảnh báo, nhiều bài học thực tiễn rõ từ quá khứ vẫn còn nguyên giá trị, vậy mà chưa có một sự thay đổi nào, từ hành động cho tới tư duy của các nhà "cải cách" giáo dục
Chưa có cuộc nghiên cứu nào chỉ ra đóng góp cho GDP của nhưng người công nhân, kỹ sư đang ngày đêm trên công trường và mấy nghìn tiến sĩ đã được đào tạo nhưng cũng lờ mờ thấy ra một sự chênh lệch đáng kể. Lực lượng cử nhân, thạc sĩ thất nghiệp cao chưa từng có; tiến sĩ nhiều nhất Đông Nam Á - nhưng cũng "vô dụng" bậc nhất trong khi một nơi đầy nhạy cảm như Vũng Áng - Hà Tĩnh thì sắp phải dang tay đón mấy nghìn người láng giềng sang làm nốt cái dự án còn dang dở.
Bài toán "thừa thầy thiếu thợ" lại được nêu lên.
Nhưng người ta có giải quyết nó không khi vẫn bận tư duy đề án đổi mới sách giáo khoa và sắm máy tính bảng cho học sinh vỡ lòng?
Lao động Trung Quốc ở Vũng Áng đủ lập 2 “sư đoàn”
0 ý kiến, và
Vị trí địa lý nhạy cảm về quân sự
BƯỚM TO KHÔNG ĐƯỢC LÁI XE
0 ý kiến, và
Không nên địa phương hóa Đài Truyền hình Quốc gia
1 ý kiến, và
Nhà thầu TQ ngừng thi công: Truy trách nhiệm đến cùng!
0 ý kiến, và
Trao đổi với Đất Việt, bà Bùi Thị An, Đại biểu Quốc hội đoàn Hà Nội lo ngại, hiện tượng nhà thầu Trung Quốc bỏ thầu rẻ rồi chậm trễ, kéo dài thời gian thi công sau đó đòi tăng giá, không được đáp ứng thì ngừng thi công đang dần trở nên phổ biến.
Bà lấy ví dụ, năm 2012, nhà thầu Trung Quốc thắng thầu thi công nhà máy nhiệt điện Nông Sơn (Quảng Nam) do bỏ giá rẻ nhưng ì ạch từ năm 2008 đến năm 2012 thì dừng hẳn, rút công nhân về nước sau khi chậm tiến độ hơn 2 năm trong khi công trình mới xây dựng được phân nửa khối lượng.
Hay cầu Đông Trù bắc qua sông Đuống khởi công từ năm 2006 nhưng đến tháng 6/2012, phía nhà thầu Trung Quốc xin rút khỏi dự án vì không thỏa thuận được dự toán chi phí khi họ đưa ra mức dự toán chi phí quá cao so với mức dự án được duyệt khiến công trình bị đình trệ 2 năm không thể thi công tiếp.
Gần đây nhất, chủ đầu tư dự án thủy điện Vĩnh Sơn - Sông Hinh cũng đã phải chấm dứt hợp đồng với nhà thầu Trung Quốc do chậm tiến độ và bỏ thi công giữa chừng sau khi nhà thầu này yêu sách đòi tăng chi phí không thành.
"Cách hành xử của nhà thầu Trung Quốc rất phi văn hóa, không tuân thủ tất cả các cam kết trong hợp đồng", bà An thẳng thắn.
Theo bà An, một giai đoạn dài ở Việt Nam hễ nhà thầu bỏ giá rẻ là trúng thầu, thế nhưng chúng ta không tinh, không sắc ở chỗ không hề nhận ra ngay rằng đó chỉ giá rẻ giả vờ. Thực chất sau đó nhà thầu phát sinh nhiều khoản chi phí, đội giá lên, chủ đầu tư lại cho quyết toán, cuối cùng công trình rẻ hóa đắt trong khi chất lượng không đảm bảo. Vậy nên mới xảy ra câu chuyện trong dự án thủy điện Thượng Kon Tum, nhà thầu Trung Quốc bỏ giá thầu rẻ chỉ bằng một nửa so với nhà thầu khác mà vẫn trúng thầu để rồi sau đó viện đủ lý do để tăng giá xây dựng.
Cái tâm thức "dẫn gái" là có thật ở một số người.
0 ý kiến, và
Một dạo, lâu rồi, cứ vô trang oép của một tờ báo có chữ “giáo dục” trên tiêu đề là mình được chiêu đãi ngay một màn huỳnh tráng, hình ảnh đầy đủ về các cháu gái học sinh xinh đẹp của từng trường trên khắp các... nẻo đường quê hương thân yêu.
VỤ "GÁI MIỀN TÂY 3N" DƯỚI CÁI NHÌN CỦA BÁO CHÍ TỰ DO
0 ý kiến, và
Nếu có tự do báo chí và cho phép tư nhân ra báo thoải mái thì có xảy ra vụ "gái miền Tây 3N" như của báo Tri Thức Trẻ không?
Câu trả lời là: Chắc chắn có.
Hiện nay báo chí vẫn còn nằm trong tay nhà nước, tuy nhiên trên mạng, trong chừng mực nào đó, cá nhân cũng đã tự do làm báo và viết báo. Không kể các mạng xã hội như facebook, các trang web và blog cá nhân tự ý mở ra mà không cần phép tắc của nhà nước. Mà thật ra nhà nước dù có khao khát đến mấy cũng không thể nào cấp phép và quản lý xuể các trang điện tử cá nhân đó trong thời đại bùng nổ thông tin nầy. Tình hình giống như trước đây nhà nước đòi cấp biển số xe đạp và bảng đăng ký đầu video để quản lý nhưng sau đó hoàn toàn phá sản.
Thực tế hiện nay cho thấy, tuy được thoải mái, nhưng các web, blog viết bậy bạ cũng không có nhiều, hoặc nếu có thì cũng bị tẩy chay ngay, rất hiếm người vào xem. Những bài viết kiểu gái miền tây 3N tự nó sẽ bị đào thải. Trên các web, blog cá nhân còn có những bài viết bậy bạ ghê gướm hơn nhưng chẳng mấy tác động đến ai vì hầu như không ai thèm đọc.
Nhưng một bài báo như vậy xuất hiện trên một tờ báo của nhà nước là chuyện khác. Nếu không chấn chỉnh ngay sẽ đưa đến hiểu lầm đó cũng là quan điểm của nhà nước. Qua đó thấy rằng việc nhà nước nắm giữ toàn bộ báo chí sẽ có những bất cập không thể nào lường hết. Quan điểm của một phóng viên cũng trở thành quan điểm chung của nhà nước, mà cơ quan nhà nước làm sao quản lý đến từng suy nghĩ của hàng vạn phóng viên.
Vì là báo của nhà nước nên phải có một cơ quan nhà nước đứng ra xử lý sai phạm nầy. Việc xử lý báo điện tử Tri Thức Trẻ qua vụ 3 N như vậy là hợp với mong đợi của nhiều người. Về mặt luật pháp, việc xử lý ấy, đúng hay sai còn phải bàn cãi, tuy nhiên cách xử lý là nhanh gọn và đơn giản. Ấy là do cơ chế quản lý báo chí độc quyền của nhà nước: Mọi tờ báo đều thuộc một cơ quan chủ quản và nằm dưới quyền của bộ Thông tin và Truyền thông. Chỉ cần ra một quyết định hành chánh là xong.
Nhưng giả thiết mai kia báo chí được tự do hoàn toàn như trong hiến pháp đã ghi và như cam kết của VN trước các tổ chức quốc tế thì việc xử lý sai phạm tương tự ở những tờ báo tư nhân không thuộc cơ quan chủ quản nào thì sao?
Mọi hành vi trong xã hội đều nằm trong phạm vi điều chỉnh của pháp luật. Không một cơ quan nhà nước nào được quyền xử lý bất cứ hành vi vi phạm pháp luật nào của cá nhân hoặc tổ chức, trừ tòa án. Một bài báo viết theo kiểu 3N xúc phạm đến nhân phẩm phụ nữ, kích động việc phân biệt vùng miền...thì sẽ nằm trong phạm vi điều chỉnh của một điều luật phù hợp nào đó. Lúc đó tác giả và chủ báo sẽ bị truy tố ra tòa, và tòa sẽ phán quyết việc trừng phạt như thế nào theo luật định.
Dĩ nhiên khi ấy chẳng cần đến một bộ như bộ 4 T, hoặc nếu có thì bộ ấy lo những chuyện chiến lược phát triển to lớn chứ không phải chỉ ngồi đó canh chừng từng bài viết của từng phóng viên như hiện nay.
Độc quyền cũng khổ lắm nhà nước ạ.
Màu tím Hoa Sim, tự thuật của tác giả
0 ý kiến, và
Ý kiến đề xuất đối với việc chuẩn bị và tiến hành Đại hội Đảng lần thứ XII
0 ý kiến, và
Nguyễn Trọng Vĩnh
Rất mong có dân chủ thực sự đối với văn kiện cũng như vấn đề nhân sự.
Trong kiểm điểm tình hình, rất mong Đảng thể hiện tinh thần thực sự cầu thị dám nhìn thẳng vào yếu kém và sai lầm.
I. Đề nghị tập trung kiểm điểm sâu 2 lĩnh vực: Kinh tế xã hội và Quốc phòng là 2 lĩnh vực có nhiều vấn đề.
1. Về kinh tế xã hội: Bên cạnh một số mặt làm được, yếu kém và thiệt hại rất nhiều, hàng vạn doanh nghiệp ngừng hoạt động và phá sản, hàng mấy vạn công nhân viên mất việc, ngân sách giảm nguồn thu, người cày không có quyền sở hữu ruộng đất, nông dân bị cưỡng chế thu hồi đất tùy ý, bán chác làm giàu cho các nhà đầu tư, nhà cao tầng quá nhiều, thừa ế, các tập đoàn kinh tế nhà nước và ngân hàng thất thoát rất lớn, khoáng sản mất nhiều mà thu về cho ngân sách không mấy, hàng nông sản chủ yếu là xuất thô, hàng công nhiệp xuất khẩu phần lớn là gia công, nhập siêu hàng năm trên dưới 20 tỷ đô la, nợ nần chồng chất, v.v. khiến tài chính kiệt quệ, kinh tế sa sút nghiêm trọng, tụt hậu xa so với các nước xung quanh. Kết quả là đất nước có tài nguyên phong phú mà dân nghèo nước yếu, lệ thuộc.
2. Về xã hội: chưa bao giờ trộm cướp nhiều như bây giờ, “xã hội đen” hoành hành công khai, lực lượng công an cũng chưa bao giờ đông như hiện nay mà không chặn đứng hành động đập phá của những phần tử quá khích ở Bình Dương ngay từ đầu để những việc đốt phá tha hồ lan rộng làm hại nhà nước và đất nước. Những sự việc vợ giết chồng, chồng giết vợ, con đánh mẹ, cháu giết bà vì không xin được tiền, anh em đâm chém nhau vì tranh giành tài sản, con cướp nhà đuổi bố mẹ ra đường... hầu như trên mặt báo ngày nào cũng đọc thấy.
3. Về quốc phòng: Thời bình mà phong tướng nhiều hơn thời chiến, quan tâm phong tướng hơn giáo dục lòng yêu nước, ý thức cảnh giác thường trực cho bộ đội. Xác định không đúng đối thủ. Đầu tư không thích đáng cho lực lượng vũ trang để tăng phương tiện, trang thiết bị, vũ khí, khí tài hiện đại nhằm ứng phó với tình hình xấu nhất. Nhiều điểm xung yếu về quốc phòng đã bị bán, cho thuê dài hạn hoặc cho Trung Quốc thầu: Tây Nguyên, cảng Vũng Áng, cảng Cửa Việt, từ Cửa Việt đến chân núi đất hẹp nhất dễ bị cắt ngang khi có chiến tranh, một đoạn bãi biển Đà Nẵng, khoảng gần 20 km phía Đông đường Quốc lộ từ Kỳ Anh đến chân đèo Ngang, họ xây tường cao, không biết làm gì trong đó, 3.000 hecta rừng biên giới... Những nơi họ mua, thuê, người Việt Nam không được vào xem xét, họ xây dựng công trình quân sự bí mật cũng chẳng ai hay. Trong nội địa nước ta, hàng vạn người Trung Quốc nhập cảnh không phép thành “đội quân thứ 5” và thiếu gì gián điệp, ở cấp cao của ta cũng có người của họ.
Ông Tập Cận Bình "bất chấp sống chết" chống tham nhũng
0 ý kiến, và
Wikileaks: Hãng in tiền Úc hối lộ lãnh đạo Việt Nam (có tên cụ thể)
0 ý kiến, và
Nguồn và nội dung đầy đủ bằng tiếng anh trên Wikileaks: Australian currency firms charged with bribery - (Thời gian thực: ngày 1/7/2011)
Nguồn và nội dung đầy đủ bằng tiếng Anh trên Wikileaks: Australia bans reporting of multi-nation corruption case involving Malaysia, Indonesia and Vietnam: GENERAL FORM OF ORDER - (Ngày có hiệu lực 19/6/2014)
Đã đến lúc giải mật Hội nghị Thành Đô?
0 ý kiến, và
Đã đến lúc giải mật Hội Nghị Thành Đô?
Hội Nghị Thành Đô là cụm từ nhức nhối đối với người quan tâm tới vận mệnh đất nước có liên quan đến yếu tố Trung Quốc. Hồi gần đây sự đòi hỏi minh bạch hội nghị này ngày một xuất hiện nhiều hơn trong giới sĩ phu cũng như tướng lãnh quân đội Nhân dân Việt Nam.
Hội nghị Thành Đô 1990 |
Bí ẩn vẫn bao trùm Hội nghị Thành Đô
Trong hai ngày 3 và 4 tháng 9 năm 1990 Hội nghị Thành Đô được tổ chức tại Tứ Xuyên quy tụ lãnh đạo cao cấp của hai nước Việt Nam-Trung Quốc cho đến nay vẫn còn để lại trong lòng người dân nhiều câu hỏi về những gì mà hai bên bàn luận. Những khuôn mặt phía Việt Nam như Tổng bí thư Nguyễn Văn Linh, Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng Đỗ Mười, và Phạm Văn Đồng, cố vấn ban chấp hành Trung ương Đảng. Phía bên kia là Giang Trạch Dân, Tổng bí thư đảng cộng sản Trung Quốc cùng với Lý Bằng, Thủ tướng Quốc vụ viện Trung Quốc.
Qua hình ảnh, những cái bắt tay đi kèm những nụ cười cho biết họ vừa bàn thảo những sự kiện quan trọng nhưng không ai được đọc hay nghe những gì mà hai bên thỏa thuận bên trong hội nghị. Từ đó đến nay, sự bí mật, hay nói đúng hơn là bưng bít vẫn bao trùm câu chuyện Thành Đô như một vùng cấm của người cộng sản mặc dù nội dung của nó liên quan đến vận mệnh quốc gia dân tộc.
Lịch sử cho thấy bất cứ sự thỏa hiệp mờ ám nào dù tinh vi tới đâu cũng bị lật tẩy. Không ai có thể buộc kẻ thù không được công bố những gì mà trong quá khứ đã trót bằng lòng với chúng. Câu chuyện công hàm Phạm Văn Đồng là một thí dụ lớn nhất mà nhà nước có thể lấy làm bài học vì thời gian dù có bao lâu vẫn không mài mất được chữ ký của một Thủ tướng.
Công hàm Phạm Văn Đồng do Hà Nội quá lâu không lên tiếng giải bày khiến Trung Quốc có lợi thế như một yếu tố phân hóa quần chúng không còn tin tưởng vào sự lãnh đạo của chính quyền khi xảy ra vấn đề tranh chấp biển đảo với Trung Quốc. Tương tự như vậy, Trung Quốc đã dùng sự mập mờ của Hội Nghị Thành Đô để bịt miệng lãnh đạo Việt Nam trong hoàn cảnh lịch sử khiến tay họ trót nhúng chàm vì quá tin vào người bạn xã hội chủ nghĩa.
Thiếu tướng Lê Duy Mật - Có hay không một thỏa hiệp bán nước?
0 ý kiến, và
Tôi là: Lê Duy Mật - Thiếu tướng - Nguyên Phó Tư lệnh - Tham mưu trưởng Quân khu 2 và Tư lệnh Mặt trận 1979-1984 (Hà Giang) thay mặt một số đảng viên xin được nêu thắc mắc và kiến nghị như sau:
GHẾ NÀO NGƯỜI ẤY
0 ý kiến, và