
Chuyên mục: ∂ Hội thảo khoa học, ♀ Gái học Yếu Luận, 3. Tủ sách tự ky cóp, Hàn Lâm Viện, Hý Viện, Tản mạn
Chuyên mục: ∂ Hội thảo khoa học, ♀ Gái học Yếu Luận, Hý Viện, Nhật ký, Tản mạn, Thi Viện, Viện Công nghệ
![]() Thần Cupid đang ngủ thì bị bắn đúng vào Chim |
Anh giồng cả thảy hai giàn Mướp.
Tháng chạp, hoa non nở cánh vàng.
Lũ Bướm láng giềng đang khát nhụy,
Mách cùng gió sớm, rủ rê sang.
Nước Việt Nam xanh muôn vàn cây lá khác nhau. Cây nào cũng đẹp, cây nào cũng quý, nhưng thân thuộc nhất vẫn là cây Mướp. Mướp Quảng Ninh, Mướp Lạng Sơn, Mướp ngút ngàn Đồ Sơn, Hải Phòng, Sài Gòn, Hà Nội, giàn Mướp thân mật lớp 10H tôi... đâu đâu cũng có Mướp thân thương làm bạn.
Mướp, cà dái dê, dưa chuột, bí, bầu mấy chục loại khác nhau, nhưng cùng là quả to treo lủng lẳng. Vào đâu Mướp cũng sống, ở đâu Mướp cũng xanh tốt. Dáng Mướp chảy thõng mộc mạc, mầu mướp mai mái nhũn nhặn. Khi mướp mới thành quả nhú ra, cứng cáp, dẻo dai, vững chắc. Mướp trông thanh cao, giản dị, chí khí như người.
Nhà thơ có lần ca ngợi:
Bóng Mướp treo mát rượi
Bóng Mướp lủng lẳng giàn to, giàn bé, âu yếm khắp làng, bản, xóm, thôn. Mướp thấp thoáng dưới những mái chùa cổ kính. Bên giàn mướp lủng lẳng, ta gìn giữ một nền văn hóa lâu đời. Dưới bóng tre xanh, đã từ lâu đời, người dân Việt Nam dựng nhà, dựng cửa, vỡ ruộng, khai hoang, tối về ăn Mướp. Mướp ăn ở với người, đời đời, kiếp kiếp. Mướp, bí, bầu giúp người trăm công nghìn việc khác nhau. Mướp quen thuộc với bàn tay của người nông dân.
Cánh đồng ta sòn sòn năm — lứa
Mướp với người vất vả quanh năm
Mướp với người như thế đã mấy nghìn năm. Một thế kỷ "văn minh" "khai hóa" của thực dân cũng không làm được Su Su thay Mướp.
Mướp khăng khít với đời sống hàng ngày. Mướp còn là nguồn vui duy nhất của người nông dân. Các chàng tá điền còn có đồ chơi gì nữa, ngoài mấy quả mướp?
Tuổi già lấy Mướp làm vui. Nhìn thấy giàn Mướp treo lủng lẳng là khoan khoái. Nhớ lại mùa trước, nghĩ đến những mùa sau, hay mơ mộng một ngày mai biết đâu sẽ khác...
Người xưa có câu: "Mướp càng già, càng lủng lẳng." Mướp là bất khuất!
Người xưa còn có câu: "Dụng nhân như dụng Mướp."
Người xưa còn có câu nữa: "Mướp già xơ mọc."
Mướp xơ không ăn được nữa, thì dùng để rửa bát.
Cây Mướp Việt Nam! Cây Mướp mai mái, nhũn nhặn, ngay thẳng, thủy chung, can đảm. Cây Mướp mang những đức tính của một loài thực vật quý. Mướp 10H tôi.
(Bài này bác MinhCQ bốt trên blog lớp cũ bác ấy)
Nguyễn Tuấn Khanh
Tháng 9/2019, câu chuyện 9 người nào đó - rất đặc biệt - đi chuyên cơ cùng bà Nguyễn Thị Kim Ngân, Chủ tịch Quốc hội đã trốn ở lại Hàn Quốc, nhưng có lẽ mãi mãi người dân không bao giờ biết tên. Thô bỉ hơn, Tổng thư ký Quốc hội là ông Nguyễn Hạnh Phúc còn khẳng định là không thể tiết lộ thân phận của những người đó. Cả hệ thống Viện Kiểm sát, đại biểu Quốc hội, báo chí “chính thống”… đều tê liệt. Sự nắm tay nhau im lặng trong cả nước, cho thấy xã hội Việt Nam đang có một giai cấp đỏ hàng ưu tiên tuyệt đối, được bảo vệ, được đứng trên luật pháp và đứng trên cả danh dự của một dân tộc. Người phụ nữ về từ Ý, không phải là thủ phạm tội ác. Có thể chính cô ta cũng không biết mình đã nhiễm bệnh. Nhưng quyền lực ngầm ấy đã thành lệ, ban phát im lặng cho giai cấp đỏ ưu tiên ấy, cũng tiếp sức giúp cô ấy mang mầm bệnh vào cộng đồng. Đừng nguyền rủa người phụ nữ đang đau yếu, mà hãy tự hỏi vì sao cô ấy có thể ung dung đi qua mọi thứ từ máy bay đáp xuống Việt Nam chỉ bằng nụ cười và sự dễ dãi của cả hệ thống chính trị. Hãy tìm trên các trang mạng, nụ cười trên gương mặt của hơn 10.000 dân ở Vĩnh Phúc sau khi hết bị cách ly 20 ngày, bạn sẽ thấy đó là những nụ cười khác. |
Sự kiện một người phụ nữ thuộc giới thượng lưu của Việt Nam đột ngột ngã bệnh, dẫn đến sự hoang mang lan tràn trong dân chúng, cho thấy xuất hiện điểm tan vỡ của nhiều vấn đề tiềm ẩn, không chỉ là từ dịch bệnh, mà còn cả những điều âm ỉ trong lòng cuộc sống lâu nay.
Ngay trong đêm, khi người dân Hà Nội xao xuyến hỏi nhau về tin tức, đang lan đi đến mức chóng mặt, thì cũng lúc đó, các siêu thị, hàng buôn cũng bắt đầu đón làn sóng khách hàng mua đồ tích trữ, thậm chí tệ hơn, có cả những gia đình chất đồ lên xe riêng, tháo chạy ra khỏi thành phố với dự đoán sẽ có những vùng cách ly mới hình thành.
Và cũng trong thời khắc ấy, các nhà lãnh đạo ở Hà Nội đã nhóm họp khẩn cấp vào lúc 10g tối, chuyện thật hiếm hoi từ hàng chục năm nay. Sáng hôm sau, lại họp. Việc hối hả ấy bộc lộ thấy rõ, phía chính quyền dường như đã có nhiều thông tin hay kịch bản nguy nan hơn những gì dân chúng biết. Ấy vậy mà, mới tuần trước, Phó Thủ tướng Vũ Đức Đam còn mạnh dạn tuyên bố không có ai nhiễm nữa, Việt Nam sẽ là nước đầu tiên trên thế giới đã ngăn chận được nạn dịch.
Dĩ nhiên, bất kỳ ai tỉnh táo, cũng sẽ nhìn thấy tuyên bố lạc quan như ông Phó Thủ tướng Đam, hay nói quấy quá như ông Thủ tướng Phúc về việc nguồn yểm trợ 50 tỷ USD cho các nước khó khăn chống dịch nhưng không có tên Việt Nam, là Việt Nam đã thành công chặn dịch trước thế giới, là những chủ trương và thái độ chính trị nhiều hơn là nhằm thành quả bảo vệ người dân. Ngay cả một quốc gia đóng kín cửa với thế giới như Bắc Hàn, hay tuyên bố thẳng thừng là bắn bỏ bất cứ người Trung Quốc nào xâm nhập bất hợp pháp vào Nga lúc này - không ai có đủ can đảm tuyên bố như vậy.