Đằng trước như vậy đúng là núi, rặng núi kéo dài với những mỏm nhấp nhô, lởm chởm, và rõ nét lên rất nhanh: tốc độ máy bay thì không giống như tốc độ ô tô. Lúc đến gần thì cảm giác giống như chiếc máy bay đang sắp bay ra từ trong mồm của một con gì đó vô cùng to và đang nhìn thấy rõ hàm răng dưới của nó. Và đây cũng chính là phút quyết định.
Qua được núi thì thoát.
Có một hàng bốn cái trông nửa giống như đèn hiệu nửa giống như nút bấm, chính xác mỗi cái là một khoanh nhựa tròn màu đỏ, nổi, có gờ tù tù, ở chính giữa khoanh nhựa lại có một cái hạt tròn cũng màu đỏ nhưng hình như trong suốt, sát trên hàng khoanh nhựa tròn này có đánh số từ trái qua phải: 1 2 3 4; hàng chữ ngay phía trên hàng chữ số này với anh là ngôn ngữ quen nhưng tiếc lại là từ mới. Anh thấy ngón tay cái đi găng da đen của người phi công ấn vào cái hạt tròn ở bên dưới số “3”, lúc ngón tay bỏ ra thì đã thấy cái hạt tròn sáng lên. Rồi cả hai bàn tay của người phi công trông không vội vàng nhưng có vẻ nặng nề và căng thẳng - cũng có thể chính là anh đang nặng nề và căng thẳng - vít cần lái về phía sau.
Qua được núi thì thoát.
Hoặc sẽ có hơn một trăm người sẽ bị chết thêm một lần nữa. Như thế là thông thường, thông thường với gia súc gia cầm, chứ không phải với người. Ngay cả giữa tiếng ù ù, giữa cơn rung mạnh bần bật - chắc là cả bị động và chủ động, anh vẫn cảm thấy rất rõ là tim mình có đến hai quả, và mỗi quả nằm ngay ở trong một tai. Bất giác, hoàn toàn không liên quan đến tinh thần, ý chí, suy nghĩ, cảm xúc, hay bất cứ cái gì như thế, anh thấy hai mắt mình đã nhắm chặt lại. Nhắm mắt trong bối cảnh như lúc này thì thật sự rất khó xác định là mình đã nhắm mắt bao lâu; chắc là ngay lập tức thôi, nhưng tưởng như lâu, cho đến lúc anh nghe rõ tiếng máy bay bổ nhào.
Download: "Thiên tượng" - bản đẹp pdf
Chưa có bạn nào ý kiến ý cò gì cả (không tính facebook).
Giơ tay bi bô phát biểu bằng nick Google, WordPress...
Bi bô bằng nick facebook, Yahoo...