"Ông già tuyết thân mến!
Có thể ông không quen nhận thư vào ngày này — hai lăm tháng mười hai. Nhưng cháu muốn làm rõ một sự hiểu nhầm nào đó đã xảy ra giữa chúng ta.
Vào đầu tháng trước cháu đã viết thư cho ông, và hỏi ông một chiếc xe đạp, một đoàn tàu ray chạy điện, một đôi giày trượt gắn bánh xe và một bộ áo quần đội tuyển bóng đá. Suốt cả năm cháu đã học như điên, điểm số của cháu cao nhất không phải chỉ ở lớp, mà trong toàn trường. Nói thật, không có ai ở quanh đây cư xử tốt hơn cháu với cha mẹ, với anh em, với bạn bè và hàng xóm. Cháu thường xuyên đến cửa hàng hộ mẹ, và thậm chí đã hai lần đưa cụ già qua đường. Có thể nói là không còn nghĩa cử tốt đẹp nào mà cháu không làm.
Và cái kiểu đếch gì mà ông mang đến tặng cháu một cái trống bỏi cho trẻ con, một cái còi ngớ nga ngớ ngẩn, và một đôi tất xấu phát tởm như thế? Ông cao ngạo cái đít gì, lão dê già, ông dắt mũi cháu suốt cả năm và rồi để lại một đống phân như vậy ở dưới cây thông? Và, như một sự nhạo báng, ông đã mang đến biết bao nhiêu là quà cho thằng ôn ở ngay nhà bên cạnh, đến nỗi nó không thể vào được nhà nếu mang theo tất cả các gói quà, là sao?
Tóm lại, sang năm ông đừng nghĩ đến chuyện thò cái đít to và hôi thối của ông vào cửa sổ nhà cháu! Cháu sẽ dập vỡ đít ông ở ngay ngoài đấy, cháu sẽ lấy đá ném những con hươu bẩn thỉu của ông, làm cho chúng chạy mất và ông sẽ phải đi bộ trở về Bắc Cực mất dậy của mình — đi bộ đúng y như cháu, vì ông đã không tặng cháu chiếc xe đạp đáng nguyền rủa đó!
Biến mẹ ông đi, ông già tuyết! Kể từ năm nay, ông sẽ biết cháu có thể xấu đến mức nào, ông già đuổi hươu béo ị và hôi thối ạ!
Vô-va"
Chưa có bạn nào ý kiến ý cò gì cả (không tính facebook).
Giơ tay bi bô phát biểu bằng nick Google, WordPress...
Bi bô bằng nick facebook, Yahoo...