30
Sep

Chuyện trai gái thời bao cấp

0 ý kiến, và ý kiến từ facebook

Nguyễn Quang Lập   Bây giờ trai gái yêu đương ôm vai hót cổ thoải mái, hôn hít ngay giữa đường giữa chợ cũng không ai lấy đó làm điều. Ngay việc quan hệ tình dục cũng không còn là vấn đề gì nếu là trai chưa vợ gái chưa chồng. Ngày xưa thì khiếp lắm, cấm kị đủ đường. Là nói cái thời bao cấp thôi, chứ trước đó nữa lại càng kinh khủng khiếp. Cái thời mà trai gái yêu nhau chỉ được đánh mắt đưa mày, muốn  cầm tay cầm chân, ôm vai hót cổ phải vào nơi kín đáo, nếu để cho người khác nhìn thấy thì bị coi là yêu đương không đứng đắn. Chàng đạp xe đạp chở nàng trên đường, nàng chỉ có việc hai tay nhét đùi ngồi yên như khúc gỗ. Cô nào bạo lắm cũng chỉ nắm hờ ngang thắt lưng, chẳng có cô nào ôm eo áp ngực chàng như các cô gái thời nay. Những chiều mùa hạ, trai gái  hẹn hò nhau ra bờ đê ngồi, chỗ này một cặp, chỗ kia một cặp rủ rỉ tâm tình. Nàng nhổ cỏ chàng bẻ ngón tay, nói chuyện chán thì về, chẳng dám làm gì.  Hôn hít thời này bị liệt vào hành vì giao cấu, rất xấu xa. Đừng nói ngày xưa, ngay bây giờ vẫn còn quan niệm như thế. Năm ngoái Nguyễn Quang Thiều chả kêu ầm lên về dự luật cấm hôn nơi công cộng, may có ông Thiều kêu, báo chí làm ầm ầm người ta mới dẹp đi, nếu không thế nào luật cấm ấy cũng lọt vào top ten những luật cấm...

28
Sep

"Cần minh bạch hàng nghìn tỷ đồng thu được từ đấu thầu vàng"

0 ý kiến, và ý kiến từ facebook

Ngọc Quang ( Thực hiện ) Theo GDVN   Chuyên gia kinh tế Nguyễn Minh Phong Theo TS Nguyễn Minh Phong, Thống đốc NHNN đã nói lợi ích từ việc đấu thầu vàng thuộc về nhân dân và nhà nước, vậy thì cần phải công khai xem hàng nghìn tỷ thu được đã nộp vào ngân sách bao nhiêu, người dân được hưởng gì, và bao nhiêu vào những bộ phận trực tiếp xuất nhập khẩu... Lý giải về những chính sách nhằm điều tiết thị trường vàng trong thời gian qua như độc quyền nhập khẩu vàng, tổ chức đấu thầu, định giá vàng… Ngân hàng nhà nước (NHNN) lý giải rằng, đây là việc làm cần thiết để ổn định thị trường. Tuy nhiên, các doanh nghiệp và nhiều người dân cho rằng sự độc quyền đó sẽ dẫn tới nhiều hệ lụy lâu dài về nguồn dự trữ ngoại tệ, đồng thời cũng không đảm bảo sự minh bạch cho thị trường. Trong khi đó, phân tích về chính sách bình ổn thị trường vàng của NHNN, Chuyên gia kinh tế - TS Nguyễn Minh Phong cho rằng: Chỉ khi nào giá vàng trong nước và thế giới sát nhau về giá thì mới giảm hẳn được động lực kinh doanh, buôn bán vàng. - Thưa TS Nguyễn Minh Phong, câu chuyện NHNN nhập vàng và cho đấu thầu mặt hàng này vẫn đang thu hút sự quan tâm đặc biệt của dư luận. Câu hỏi mà nhiều người đang đặt ra đó là, trong những phiên đấu thầu trị...

28
Sep

Yêu và ăn - 2

0 ý kiến, và ý kiến từ facebook

Nguyễn Quang Lập Nghĩ lại ngày xưa đi học đại học sướng hơn bây giờ. Con cái vào được đại học, bố mẹ chỉ lo giấy bút và tiền tiêu vặt thôi, còn lại Nhà nước lo tất. Mấy đứa con em miền Nam tập kết còn được học bổng mỗi tháng 22 đồng, dân Quảng Bình- Vĩnh Linh tụi mình cũng được 4 đồng một tháng.  Vì thế mà con nhà nghèo rớt mồng tơi như mình mới được học hành tử tế. Đặt hoàn cảnh của mình rơi vào ngay nay thì tốt nghiệp phổ thông xong là chấm hết, chẳng mơ chi đại học với đại heo, tiền đâu mà đi học?  Tiêu chuẩn sinh viên các trường Đại học đều như nhau nhưng không hiểu vì sao sinh viên Bách Khoa ăn ở vẫn tốt hơn, có lẽ công tác quản lý ở trường này tốt hơn. Sinh viên các trường khác nhìn vào trường Bách Khoa đều lác mắt. Khu giảng đường do Liên Xô xây dựng rất hoành tráng, bốn nhà ăn Bách Khoa thuộc loại sạch đẹp nhất Bộ đại học. Sinh viên Bách Khoa được ăn ngày ba bữa. Buổi sáng được phát một cái bánh mì ngọt, hai bữa trưa chiều chỉ việc xách miệng đi ăn, không phải mang theo bát đũa gì. Đến nhà ăn cứ bốn thằng một mâm, chìa phiếu ra lấy cơm ăn, ăn xong cứ thả mâm bát đấy ra về, mọi việc có nhân viên nhà ăn lo hết. Giống y chang sinh viên Liên Xô hi hi.  Mình đã đi chơi các trường khác rồi, chỉ có trường Kinh Tế là...

26
Sep

Ông thật đáng thương, thưa GS Nguyễn Lân Dũng!

0 ý kiến, và ý kiến từ facebook

Vụ việc Huyền Chip - cô bé sinh năm 90 đi du lịch bụi qua 25 nước chỉ với 700 USD ban đầu và xuất bản 2 tập sách kể lại hành trình của mình đã làm xôn xao báo giới và mạng xã hội trong tuần qua. Người hâm mộ, kẻ chê bai, đủ cả. Nói chung, ở xã hội xứ An-nam với đa phần cần lao não phẳng, chưa một lần đi khỏi biên giới của đất nước hình chữ S này thì chuyện như vậy đã là như cơm bữa. Chẳng gì xa xôi, mới gần đây thôi, những vụ việc như bà Tưng, nhạc sỹ Nguyễn Ánh 9, cơm 2k hay trên Facebook của Bill Gates đã nói lên điều đó. Về quan điểm riêng của người viết, việc cô bé này làm được những điều như trên rất đáng khâm phục. Nó thể hiện được bản lĩnh, tư duy, khả năng tự học hỏi và khả năng thích ứng với những môi trường sống mới lạ, điều mà hầu hết các bạn trẻ của xứ An-nam chưa có và chưa làm được. Tuy nhiên, có những điều cô bé này cũng nói lên hơi quá (đến mức có thể cho là nói phét), và dĩ nhiên người đọc nhận ra sự phi lô-gic trong đó. Điều đó cho thấy sẽ có rất nhiều sự thật mà cô bé không muốn đưa vào trong sách, dẫn tới sự phi lô-gic nói trên. Chuyện của cô bé, người viết không muốn bình luận thêm, và coi như một chuyện rất bình thường trong xã hội. Tuy nhiên, việc liên quan đến cô bé này thì bắt buộc phải viết ra. Đó chính là chuyện ông GS Nguyễn...

26
Sep

"Bằng giỏi nhưng cực dốt"

0 ý kiến, và ý kiến từ facebook

Không nên khuyến khích loại "bằng giỏi nhưng cực dốt" Sau vụ bác Thăng giao thông tuyển thẳng một cậu sinh viên “loại giỏi thất nghiệp” vào làm việc tại Viện KHCNGTVT, một số Thượng thư khác cũng bắt đầu quan tâm đến việc này, như một sự a dua. Nào là quyết định tuyển thẳng vào đại học, nào là tài trợ cho quá trình đi học đại học,… Ông Nguyễn Bá Thanh bút phê xin việc cho thạc sĩ Sự việc tưởng chừng như lắng đi sau kỳ thi đại học, lại được khuấy lên khi bác Thanh Bá bút phê xin việc cho một Thạc sỹ văn chương loại giỏi thất nghiệp phải đi làm công nhân. (Nguồn hình ảnh: Sưu tầm trên Internet) Những việc làm trên của các vị tưởng là hay, là đi sâu sát thực tiễn. Những ngẫm kỹ ra, lại là một việc rất hồ đồ và phản cảm. Tại sao lại nói vậy? Rõ ràng trong thời điểm kinh tế suy thoái, việc gia tăng thất nghiệp là không tránh khỏi. Khi mà vấn nạn tham nhũng, nhận hối lộ vẫn đang hoành hành, thì những người không có tiền và quan hệ không xin được vào cơ quan nhà nước là điều dễ hiểu. Trách nhiệm của các bộ ban ngành, đặc biệt là những người đứng đầu là phải xây dựng được cơ chế, chính sách, tạo ra những đột phá để giúp đất nước vượt qua khó khăn, giải quyết việc làm, hạn chế tham nhũng, nâng cao năng lực làm việc của đội ngũ công...

25
Sep

Muôn nẻo đường ... ăn

0 ý kiến, và ý kiến từ facebook

Muôn nẻo đường... ăn Quà vặt ở Hà Nội VHNA: Tuổi trẻ luôn khao khát khám phá và chiêm nghiệm về cuộc sống. Điều đó là cần thiết để làm cho sự hiểu biết, vốn sống và tâm hồn họ phong phú hơn. Các bạn trẻ đã phát hiện ra trong cuộc sống rất nhiều điều giản dị nhưng vô cùng tinh tế. Một chút muối vừng của chị hàng xôi cũng đủ làm cho họ hiểu và yêu cuộc sống hơn vì trong đó có sự cảm thông, chia sẻ đầy dịu dàng, nhân ái...Nhưng trước hết, hãy xem các món ẩm thực "quà vặt" của Hà Nội và Vinh như thế nào qua khám phá của một cô gái Vinh [20 tuổi] đang là sinh viên đại học ngoại ngữ HN. Đang nằm trên sân thượng đọc "Bánh mì thơm, cà phê đắng"của Ngô Thị Giáng Uyên, bị kêu xuống làm nước mắm chấm cá, tự dưng vừa băm tỏi, cắt ớt vắt chanh vừa thấy đói mềm rũ rượi lại tiếp thêm cảm hứng lảm nhảm của một tâm hồn.... ăn uống. Tính ra thì đi không được nhiều nơi lắm nhưng món ngon vật lạ của xã hội thì mìnhcũng được ăn qua không ít. Riêng một năm ngoài Hà Nội cũng tự khám phá được nhiều thiên đường ẩm thực, nhiều món không cần được lăng xê trên mương cống các thể loại, mà khéo với nhiều người cũng không hợp khẩu vị, nhưng với mình thì như nhặt được vàng á. Hầu như mỗi nơi đến đều phải ăn cái gì đó và ngược lại mỗi món ăn cũng gợi nhớ lại một địa điểm phượt (nói...

24
Sep

Ai đã ăn cắp nỏ thần của An Dương Vương?

1 ý kiến, và ý kiến từ facebook

Ai đã ăn cắp nỏ thần của  An Dương Vương? Trong giờ Lịch Sử, kiểm tra bài cũ, Thầy giáo gọi Tèo lên bảng và hỏi: - Ai đã ăn cắp nỏ thần của An Dương Vương? - Dạ thưa thầy, em không biết. Nhưng em thề là em không lấy. Thầy bực quá nên đuổi Tèo về chỗ và hỏi cả lớp: - Cả lớp, ai đã ăn cắp nỏ thần của An Dương Vương? Không cánh tay nào giơ lên. Thầy gọi: - Lớp trưởng nào. Ai đã ăn cắp nỏ thần của An Dương Vương? Lớp trưởng rụt rè đứng dậy: - Dạ thưa thầy, em xin cam đoan với thầy là lớp em không ai lấy đâu ạ. Thầy giáo bèn yêu cầu Tèo mời phụ huynh đến gặp để bàn về việc học của Tèo. Nhưng, khi gặp phụ huynh, thầy chưa kịp lên tiếng thì phụ huynh đã nói: - Thầy xem xét lại cho, chứ thằng Tèo nhà tôi ngoan ngoãn, hiền lành, chưa ăn trộm, ăn cắp cái gì của ai bao giờ cả. Mong thầy suy xét. Buồn quá, thầy giáo đem chuyện này nói với hiệu trưởng. Nào ngờ thầy hiệu trưởng phán: - Hư thật, mới học lớp 10, mà đã ăn trộm, ăn cắp rồi. Bé thì trộm cái nỏ thần, lớn lên, thế nào cũng tham ô, tham nhũng. Phải đuổi học ngay!!! Phụ huynh của Tèo biết chuyện, bèn vác đơn kiện lên Sở. Mọi người trên Sở cười lăn, cười bò. Duy chỉ có Giám đốc là mặt tái đi: - Hiệu trưởng như thế không được. Có mỗi cái nỏ thần mà cũng định đuổi học...

19
Sep

Sống có gì vui, ...

6 ý kiến, và ý kiến từ facebook

Một người đang ở đáy của sự chán chường, ngồi đờ đẫn trong quán cà-phê, tự thì thầm: "Cuộc sống ơi, sao không nói gì với tôi?" Ngoài hiên quán treo vài lồng chim, lũ chim nhảy nhót hiếu động, lúc lúc lại líu ríu chuyện trò với nhau, — chúng vẫn thế suốt từ lúc anh còn chưa tới đây. Nhưng anh không nghe thấy. Một lát, anh lại tự thì thầm: "Cuộc sống ơi, hãy nói gì với tôi đi chứ!" Ở bàn bên cạnh, có một người đeo tai nghe iPod, đang lẳng lặng kênh đít lên, rồi bình tĩnh nổ một tiếng vang trời. Nhưng anh không biết. Một lát, anh nhìn quanh, rồi lại tự thì thầm: "Cuộc sống ơi, sao tôi không bao giờ nhìn thấy cuộc sống cả?" Ở chiếc bàn kê chênh chếch cách một bàn phía trước chỗ anh ngồi, hẳn đang có câu chuyện vui; có tiếng cười khẽ, nhưng rộ, và có mấy chiếc răng cửa tê-ta-xi-lin — của một cô gái đeo kính trắng, da trắng, mặc váy nhẹ, màu xanh ngọc — vô tình quệt trúng vào một tia nắng, ánh lên. Nhưng anh không nhận ra. Một lát, anh thầm kêu lên: "Cuộc sống ơi, tôi muốn có một điều kì diệu!" Góc quán bên phải, phía sau chỗ anh ngồi, có đứa bé khóc ré lên; bố nó vẫn lơ đãng nhìn xe chạy ngoài đường, và gọi di động; mẹ nó nựng: "Ô trồ ôi... em nhàm sao xế... em ngoan lào... ư... òa." Anh thoáng cau mày. Trời đang nắng đẹp, chợt đổ mưa, anh thầm kêu lên trong...

19
Sep

Nhà văn chơi blog

0 ý kiến, và ý kiến từ facebook

Nguyễn Quang Lập Mình chơi blog từ năm 2007. Trước đó thì chẳng biết blog là cái gì. Vào mạng chủ yếu để check mail, xem qua loa vài tờ báo, thế thôi. Một hôm nghe đứa học trò chat với mình, nói thầy không lập cái blog cho vui. Mình hỏi blog là cái gì, nó bảo đó là trang web cá nhân dùng để giao lưu với mọi người. Khi đó mình nghĩ chắc blog cũng na ná trò chơi điện tử, người ta bày ra cho tụi trẻ chat chit giết thời gian. Thế nên mới có câu: Mẹ ơi chớ đánh con đau/ Để con bắt ốc hái rau mẹ nhờ / Thôi đừng có đánh bài lờ/ Dẹp ngay bờ lóc tao nhờ, được không? Thời đó còn Yahoo 360, mình thấy có mấy ông nhà văn cũng lập blog, nghĩ bụng mấy ông này buồn cười, khi không lại bờ lóc bờ leo, rõ là dở hơi chập mạch, hi hi. Thế rồi bỗng dưng mình nghiện blog từ khi nào không biết. Con gái học lớp 9 lập cho mình cái blog, nói ba viết đi. Nó giục năm lần bảy lượt, nể con quá mới viết đại một entry ngắn. Viết xong post lên xong rồi cũng quên đi, không để ý. Ba bốn ngày sau sực nhớ mới mở ra xem, có tới mấy chục cái còm (comments- phản hồi, nhận xét) đổ xuống không biết tự lúc nào, thật quá ngạc nhiên. Đa số các còm đều chào hỏi và bình luận, có những bình luận rất sâu sắc, chẳng khác gì một bài phê bình ngắn gọn súc tích của giới phê bình chuyên...

18
Sep

Công văn đình chỉ phát hành tiểu thuyết "Đại Gia"

0 ý kiến, và ý kiến từ facebook

Công văn đình chỉ phát hành tiểu thuyết "Đại Gia" Trích đoạn tiểu thuyết "Đại gia" của nhà văn Thiên Sơn: "... Ông có ngờ đâu, Oceanship lại xảy ra những chuyện tày trời như thế này. Khoản cứu khẩn cấp sáu trăm triệu đô la từ nguồn vốn vay nước ngoài giữa lúc nền kinh tế đang thiếu vốn những tưởng giúp tập đoàn này vượt qua khó khăn trong một thời gian ngắn và vươn lên vững mạnh thành một điển hình. Lê Đức đã dự kiến đến việc coi việc trợ giúp cho Oceanship như một tiền lệ thành công và từ đó mở đường cho việc trợ giúp, dung dưỡng và thắt chặt quan hệ với các tập đoàn kinh tế khác. Không ngờ... Không ngờ... Ông dừng lại đập tay vào trán như để trí óc tỉnh táo hơn. Rồi trí óc ông hiện lên một câu hỏi: "Hay có bàn tay của kẻ thù?"... Đúng rồi, ông chợt thở phào: "Phải tìm ra một lý do để chống đỡ chứ... Phải vu cáo, đó là cách tốt nhất. Phải vu cáo những kẻ làm to chuyên này lên là có ý phá hoại, có âm mưu của bọn phản động đứng đằng sau nhằm bôi nhọ hình ảnh của các tập đoàn kinh tế nhà nước. Phải cho chúng nó thấy rằng, chống Oceanship và các tập đoàn kinh tế nhà nước thực chất là phá hoại một quan điểm kinh tế vô cùng đúng đắn và từng phát huy hiệu quả trong những năm gần đây. Không có các tập đoàn nhà nước thì làm sao điều tiết được nền kinh tế...

16
Sep

Văn hóa ứng xử và ứng xử văn hóa

0 ý kiến, và ý kiến từ facebook

Normal 0 false false false EN-US X-NONE X-NONE MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-priority:99; mso-style-qformat:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0cm 5.4pt 0cm 5.4pt; mso-para-margin:0cm; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:11.0pt; font-family:"Calibri","sans-serif"; mso-ascii-font-family:Calibri; mso-ascii-theme-font:minor-latin; mso-fareast-font-family:"Times New Roman"; mso-fareast-theme-font:minor-fareast; mso-hansi-font-family:Calibri; mso-hansi-theme-font:minor-latin; mso-bidi-font-family:"Times New Roman"; mso-bidi-theme-font:minor-bidi;} Điều gì đã làm cho con người hôm nay lạnh lùng vô cảm đến như thế? Điều gì đã khiến cho cái ác ngày càng ác hơn như thế?... Có lỗi ở cả...

16
Sep

"Người Việt Nam thích kiếm tiền nhưng không chăm chỉ"

0 ý kiến, và ý kiến từ facebook

"Người Việt Nam thích kiếm tiền nhưng không chăm chỉ" ( Giáo dục )- “Chúng tôi tôn trọng những người trực tiếp làm ra cái thìa, cái kính vì họ có kỹ năng”. Đó là tâm sự của ông Ito Junichi, CEO công ty World Link Japan Inc về sự khác biệt trong việc đào tạo lao động ở Việt Nam với đất nước mặt trời mọc .  Theo như sự nhìn nhận của vị doanh nhân người Nhật này, thì người lao động Việt Nam ngày nay thích kiếm tiền nhưng lại không chăm chỉ. Cùng xuất phát điểm là những đất nước bước ra từ chiến tranh với vô vàn khó khăn trong công cuộc hàn gắn vết thương do bom đạn, dựng xây đất nước, với những người dân cần lao, chăm chỉ. Ông Ito Junichi cho biết: “Khi tôi mới đến VN 20 năm trước, tôi thấy người VN cũng rất chăm chỉ như người Nhật”. Ito Junichi (người Nhật, CEO Công ty World Link Japan Inc) Thế nhưng chỉ sau đó ít năm: “Nhưng giờ thì tôi không còn cảm thấy điều đó nữa. Giờ tôi thấy người VN thích kiếm tiền nhưng không còn chăm chỉ như 20 năm trước nữa.” “Một điều có thể thấy là người Việt Nam thường coi thường những người lao động chân tay như thợ hàn, công nhân lao động, công nhân xí nghiệp. Nhiều người trẻ chỉ thích làm trong những văn phòng tiện lợi, nhà có điều hòa.” Khác với nước Nhật: “Ở Tokyo, trường đại học nổi tiếng nhất là...

13
Sep

Pút-tin viết về Mĩ và Syria trên New York Times

0 ý kiến, và ý kiến từ facebook

Tờ New York Times đã đăng một bài báo của Tổng Thống Nga Vla-đi-mia Pút-tin, trong đó ông đề cập với các công dân và các chính trị gia Mĩ, về sự cảnh báo liên quan đến các kế hoạch của Oa-sinh-tơn về việc tiến hành các hành động quân sự ở Syria. — (Dịch từ nguyên bản tiếng Nga) "Tôi hoan nghênh mối quan tâm của Tổng Thống Ô-ba-ma trong việc tiếp tục đối thoại với Nga về Syria. Nếu chúng ta có thể tránh sử dụng vũ lực chống lại Syria, việc đó sẽ cải thiện bầu không khí trong các vấn đề quốc tế và tăng cường sự tin cậy lẫn nhau. Chuyện này sẽ là thành công chung của chúng ta và sẽ mở ra cánh cửa để hợp tác về các vấn đề quan trọng khác" , — ông Pút-tin viết. Những sự gắng gỏi của Tổng Thống Mĩ Ba-rách Ô-ba-ma để biện giải cho địa vị đặc biệt ngoại lệ của dân Mĩ làm cho ông Pút-tin cảm thấy phải chú ý đề phòng. "Cho dù với động cơ nào đi nữa, thì cũng thật nguy hiểm khi tìm cách khích lệ mọi người, để họ tự coi mình là cái gì đó đặc biệt ngoại lệ. Có những nước lớn và những nước nhỏ, những nước giàu và những nước nghèo, những nước với truyền thống dân chủ đã ăn sâu và những nước vẫn đang tìm con đường của mình đến với nền dân chủ. Và chế độ chính trị của họ cũng khác biệt nhau. Tất cả chúng ta đều khác nhau, nhưng khi chúng ta cầu Chúa ban phước, chúng...

12
Sep

Sự kiện 11-9 [full video]

0 ý kiến, và ý kiến từ facebook

Sự kiện 11 tháng 9, thường được viết tắt 9/11 hoặc sự kiện 911 theo lối viết ngày tháng tại Mỹ, là một loạt tấn công khủng bố cảm tửcó phối hợp tại Hoa Kỳ diễn ra vào thứ Ba, ngày 11 tháng 9 năm 2001, khi một nhóm không tặc gần như cùng một lúc cướp bốn máy bay hành khách hiệu Boeing đang trên đường bay nội địa trong nước Mỹ. Nhóm không tặc lái hai phi cơ lao thẳng vào Tòa Tháp Đôi của Trung tâm Thương mại Thế giới tại Manhattan, Thành phố New York – mỗi chiếc đâm vào một trong hai tòa tháp cao nhất, cách nhau khoảng 18 phút. Trong vòng hai tiếng đồng hồ, cả hai tòa tháp bị sụp đổ. Một nhóm không tặc khác lái chiếc phi cơ thứ ba đâm vào tổng hành dinh của Bộ Quốc phòng Hoa Kỳ tại Lầu Năm Góc ở Quận Arlington, Virginia. Chiếc máy bay thứ tư rơi xuống một cánh đồng gần Shanksville thuộc Quận Somerset, Pennsylvania, cách Pittsburgh 129 km (80 dặm) về phía Đông, sau khi hành khách trên máy bay chống cự lại nhóm không tặc này. Chiếc máy bay thứ nhất đâm vào tòa tháp Nếu không tính 19 không tặc, có cả thảy 2.974 người thiệt mạng trong vụ tấn công, và 24 người liệt kê mất tích xem như đã chết. Theo phúc trình của Ủy ban Quốc gia về vụ Khủng bố tại Hoa Kỳ (Ủy ban 11/9), tất cả 19 không tặc tiến hành cuộc tấn công đều là những tay khủng bố liên quan...