10 phát ngôn ấn tượng nhất Việt Nam trong năm 2014

0 ý kiến, và ý kiến từ facebook


(1) Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng tuyên bố:
“Đổi mới chỉ là một giai đoạn, còn xây dựng CNXH còn lâu dài lắm. Đến hết thế kỷ này không biết đã có CNXH hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa.”
(http://tuoitre.vn/tin/chinh-tri-xa-hoi/20131023/du-thao-chua-vang-vong-nhu-loi-hieu-trieu/576098.html)

(2) Nhiều người hỏi Bộ trưởng Bộ Kế hoạch và Đầu tư Bùi Quang Vinh, thế nào là thể chế kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa. Ông đáp:
“Chúng ta cứ nghiên cứu mô hình đó, mà mãi có tìm ra đâu. Làm gì có cái thứ đó mà đi tìm.”
(http://www.thesaigontimes.vn/114301/Cai-cach-the-che-tu-cau-hoi-chua-co-loi-giai.html)

(3) Thứ trưởng Bộ Kế hoạch và Đầu tư Nguyễn Chí Dũng thú nhận:
“Tôi cứ suy nghĩ mãi một điều, nếu chúng ta đi mà không rõ đi đâu, bằng cách nào, bao giờ đến… thì không bao giờ chúng ta đi nhanh và bền vững được.”
(http://www.thesaigontimes.vn/124350/Thu-truong-Bo-KHDT-Chung-ta-di-ma-khong-biet-di-dau.html)

(4) Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc khẳng định:
“Kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa làm sức mạnh quốc gia tăng lên rõ rệt.”
(http://laodong.com.vn/chinh-tri/kinh-te-thi-truong-dinh-huong-xa-hoi-chu-nghia-lam-suc-manh-quoc-gia-tang-len-ro-ret-184752.bld)

(5) Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng giải thích vì sao không thể kỷ luật Quốc hội:
“Quốc hội tức là dân, dân quyết sai thì dân chịu, chứ kỷ luật ai.”
(http://vneconomy.vn/2014041110149512P0C9920/dau-tu-cong-quyet-sai-thi-ai-chiu.htm)

(6) Chủ tịch Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ Quốc Việt Nam Nguyễn Thiện Nhân phát biểu:
“Việt Nam là một đất nước 69 năm trước không có tên trên bản đồ thế giới.”
(http://vnexpress.net/tin-tuc/giao-duc/gs-nguyen-thien-nhan-khen-hoc-tro-gioi-nhu-nguyen-bo-truong-3074981.html)

(7) Đại tướng Phùng Quang Thanh tha thiết:
“Không phong Tướng, anh em tâm tư.”
(http://giaoduc.net.vn/Xa-hoi/Dai-tuong-Phung-Quang-Thanh-Khong-phong-Tuong-anh-em-tam-tu-post151969.gd)

(8) PGS.TS Nguyễn Hữu Tri, Viện phó phụ trách Viện Xã hội học và Khoa học quản lý hiến kế:
“Cần luật hóa cho phép chạy chức, chạy quyền.”
(http://baodatviet.vn/chinh-tri-xa-hoi/can-luat-hoa-cho-phep-chay-chuc-chay-quyen-2214305/)

(9) Phó Chủ tịch thường trực Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam thành phố Hồ Chí Minh Võ Thị Dung đề xuất:
“Quốc hội và Chính phủ cùng hứa không tham nhũng.”
(http://vneconomy.vn/thoi-su/quoc-hoi-va-chinh-phu-cung-hua-khong-tham-nhung-20121101070428905.htm)

(10) Thẩm phán Lê Thị Thu của Tòa án Nhân dân huyện Triệu Sơn (Thanh Hóa) nói với người đưa tiền chạy án:
“Vì anh là người nhà của cô Niên [Kiểm sát viên Viện Kiểm sát Nhân dân huyện Triệu Sơn], là người trong ngành, trong cơ quan nên bọn em mới giúp, vì tình cảm bọn em mới làm, còn là dân thì... bọn em sẽ làm theo quy định của pháp luật.”
(http://laodong.com.vn/phap-luat/tand-huyen-trieu-son-thanh-hoa-doi-an-hoi-lo-giua-cong-duong-245711.bld)


(Bài viết của tác giả bauxitevn)

Ai ‘tâm tư’ tướng?

0 ý kiến, và ý kiến từ facebook

* NGUYỄN ĐĂNG QUANG
Quân đội ta năm nay tròn 70 tuổi. Từ khi thành lập đến nay, QĐND Việt Nam đã đánh bại 3 đội quân của 3 cường quốc lớn trên thế giới! Cả 3 cường quốc này đều là Ủy viên thường trực Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc. Kỳ tích này thật là đặc biệt, khó có một quốc gia nào trên thế giới có thể sánh bì được! Và chúng ta có quyền tự hào chính đáng về điều này. Song chúng ta cũng hoàn toàn không mong lặp lại điều đó!
(Đất nước ta thật kỳ lạ. Có lẽ Việt Nam là quốc gia duy nhất trên thế giới mà cả năm cường quốc là Ủy viên thường trực Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc đều dính líu vào. Vì lý do này hay nguyên cớ khác, cả 5 nước Ủy viên thường trực Hội đồng Bảo an LHQ đều đã gửi binh sỹ chiến đấu của họ đến đây. Và 3 trong 5 cường quốc này đến không phải để giúp đỡ mà là đến để gây chiến tranh xâm lược, và cả ba đều nhận được bài học đau đớn! Bài viết ngắn này không có ý định đề cập đến chủ đề trên. Mong sẽ có dịp thuận lợi để trao đổi với bạn đọc về đề tài này trong một dịp khác khi điều kiện cho phép!).             
Cách đây 40 năm, ngày 30/4/1975, khi quân đội của ta tiến vào giải phóng Sài Gòn và tiếp quản dinh Độc Lập, tổng số sỹ quan cấp tướng trực tiếp tham gia chiến dịch Hồ Chí Minh lịch sử (cộng của cả Quân đội Nhân dân Việt Nam và của Quân Giải phóng miền Nam Việt Nam) chỉ có 36 tướng. Tôi xin nhắc lại chỉ có 36 tướng. Vâng, chỉ có 36 sỹ quan có quân hàm từ Thiếu tướng trở lên! Ấy vậy mà chúng ta đã làm nên một chiến công lịch sử hiển hách! Và chúng ta tự hào về điều đó. Niềm tự hào này là rất  chính đáng và hoàn toàn xứng đáng!
Còn cách đây 60 năm, quân đội non trẻ của chúng ta đánh một trận “ vang dội địa cầu”! Có lẽ không một người con đất Việt nào lại không tự hào khi bộ đội ta sau 55 ngày đêm anh dũng chiến đấu đã hoàn toàn làm chủ cứ điểm quan trọng và hùng mạnh nhất của quân đội viễn chinh Pháp trên đồi A1 và cắm lá cờ "Bách chiến, bách thắng" lên nóc hầm tướng De Castries chiều ngày 7/5/1954,  đánh dấu chiến thắng Điện Biên Phủ oai hùng, mở ra con đường vẻ vang để kết thúc thắng lợi cuộc Kháng chiến 9 năm chống thực dân Pháp xâm lược hơn 2 tháng sau đó tại Hội nghị Geneve (20/7/1954)!  Trong cuộc Kháng chiến 9 năm này, chắc không nhiều bạn biết chính xác quân đội ta có tổng cộng bao nhiêu sỹ quan cấp tướng được tấn phong. Vâng, trong cuộc Kháng chiến lần thứ nhất này, quân đội ta chỉ có vỏn vẹn 12 sỹ quan cấp tướng, bao gồm 1 Đại tướng, 1 Trung tướng và 10 Thiếu tướng được thụ phong! Ấy vậy mà quân đội anh hùng của chúng ta vẫn đánh thắng một đội quân sừng sỏ của một đế quốc to trên thế giới,  đưa cuộc Kháng chiến chống Pháp gian khổ của dân tộc ta đến thắng lợi vẻ vang! Chúng ta không tự hào sao được!
Vừa qua, nhân việc Bộ Quốc phòng trình Quốc Hội thông qua Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật sỹ quan QĐND Việt Nam, người dân mới biết chính xác là Quân đội Nhân dân Việt Nam được phép có tối đa là 415 sỹ quan cấp tướng, song trong thực tế tổng số sỹ quan cấp tướng hiện dịch trong quân đôi ta đã lên đến con số gần 500, chính xác là 489 tướng, như vậy là "dôi ra" 74 tướng! (489-415=74) Số tướng “dôi ra” này cũng chưa biết sẽ bố trí, giải quyết ra sao? Đó là chưa nói đến số "thiếu tướng chìm" hay gọi nôm na là "đại tá nhô", tức số sỹ quan cấp đại tá không được phong thiếu tướng nhưng lại được hưởng lương thiếu tướng! Con số này là bao nhiêu, hiện chưa có thống kê chính thức. Ngay cả Ủy ban Quốc phòng-An ninh của Quốc hội cũng chịu, không nắm được số lượng “thiếu tướng chìm” này là bao nhiêu! Nhiều người đặt câu hỏi là số lượng sỹ quan cấp tướng của quân đội ta trong thời bình như thế là ít hay là nhiều? Ít thì chắc chắn là không rồi, còn nhiều thì hãy khoan khẳng định. 
Trước hết, ta thử xét đơn thuần về mặt cơ số. Năm 1975 khi cuộc Kháng chiến chống Mỹ cứu nước của ta thắng lợi, quân số các lực lượng vũ trang (của QĐND Việt Nam và Quân Giải phóng miền Nam Việt Nam cộng lại) theo đánh giá và lượng định của nhiều viện nghiên cứu quân sự quốc tế thì vào khoảng từ 1, 1 triệu đến 1, 2 triệu binh sỹ, tính cả số quân đóng trên miền Bắc. Và toàn bộ đội quân này được chỉ huy bởi khoảng 50 tướng lĩnh, trong đó có 36 sỹ quan cấp tướng trực tiếp tham dự chiến dịch Hồ Chí Minh lịch sử. Tất nhiên sau khi chiến tranh kết thúc thì quân số của ta từng bước giảm xuống.
Còn ngày nay thời bình thì quy mô của quân đội ta ra sao? Theo ước lượng mới nhất của Business Insider, một tạp chí chuyên nghiên cứu về các vấn đề quân sự quốc tế thì quân đội Việt Namhiện có khoảng 412.000 binh sỹ tại ngũ. Như vậy ta chỉ cần làm một phép so sánh nhanh thì cũng có thể dễ nhận biết là số sỹ quan cấp tướng (489) của quân đội ta là nhiều, nếu không nói là quá nhiều!  Thế còn về sức mạnh chiến đấu của quân đội ta hiện nay? Đây quả là một vấn đề khó có câu trả lời chuẩn xác. Sức mạnh của một quân đội phụ thuộc vào nhiều yếu tố: Quân số, trang thiết bị vũ khí, tinh thần chiến đấu của binh sỹ, tính chuyên nghiệp của đội ngũ sỹ quan, v.v... Nó không quyết định chỉ bởi một trong các yếu tố riêng lẻ mà nó là tổng hòa của các yếu tố trên kết hợp lại.
Ngoài ra còn một yếu tố vô cùng quan trọng,  đó là "thiên thời, địa lợi, nhân hòa" nữa! Như ta đã thấy rất rõ là trong 3 cuộc kháng chiến chống ngoại xâm của quân dân ta trong thế kỷ trước, chúng ta đều có yếu tố quan trọng bậc nhất này cộng với tinh thần chiến đấu dũng cảm của bộ đội ta, chứ đâu phải ta có đông quân nhiều tướng? 12 vị tướng trong Kháng chiến chống Pháp và 36 vị tướng trong chiến dịch Hồ Chí Minh mùa Xuân 1975 quả là quá ít so với yêu cầu chiến đấu và nhiệm vụ của thời chiến lúc đó,  song chúng ta vẫn giành thắng lợi vang dội, cả thế giới phải nể phục!
 Nhìn sang quốc gia láng giềng đầy duyên nợ là Trung Quốc, cũng theo tạp chí Business Insider nói trên thì Quân đội Giải phóng Nhân dân (PLA) của Trung Quốc luôn là đội quân lớn nhất thế giới: Tổng số quân tại ngũ của PLA năm 2014 hiện là 2.285.000 binh sỹ. Ngân sách quốc phòng hàng năm của TQ luôn luôn có xu hướng gia tăng. Năm 2014 chính phủ TQ chi cho PLA là 216 tỷ USD, đứng thứ hai thế giới chỉ sau Hoa Kỳ! Có một điều đáng chú ý là vì lý do chính trị nội bộ nên từ 1994 đến nay, Trung Quốc thực hiện việc bãi bỏ 2 quân hàm cao nhất là Nguyên soái và Đại tướng. Sỹ quan cấp tướng cao nhất của PLA hiện nay chỉ là Thượng tướng. Do vậy, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng, Tổng Tham mưu trưởng, Chủ nhiệm Tổng cục chính trị của PLA chỉ có cấp hàm Thượng tướng. Và điều đặc biệt nữa là từ 20 năm nay, không một sỹ quan quân đội nào (dù là Bộ trưởng Quốc phòng, Tổng Tham mưu trưởng hay Chủ nhiệm TCCT) của PLA được tham gia vào Ban Bí thư hoặc Bộ Chính trị của Ban Chấp hành Trung ương ĐCSTQ cả!
Trở lại với QĐND Việt Nam ta, kể từ khi thành lập (22/12/1944) cho đến khi cuộc Kháng chiến chống Mỹ cứu nước kết thúc (30/4/1975), số sỹ quan cấp tướng được tấn phong là không nhiều. Trong thời gian 31 năm của 2 cuộc Kháng chiến này, tổng số sỹ quan cấp tướng của quân đội ta được tấn phong là vào khoảng 70 tướng! (Từ năm 1960 cho đến trước 30/4/1075, do yêu cầu xây dựng miền Bắc XNCN, có khoảng trên chục vị tướng được chuyển nghành sang nhận nhiệm vụ ở nhiều lĩnh vực dân sự khác nhau, kể cả công tác ngoại giao. Ngoài ra một số tướng do lý do đặc biệt hoặc tuổi cao sức yếu được nghỉ hưu theo chế độ. Tổng số này khoảng 20 tướng lĩnh.).
 Nhưng tính riêng trong 8 năm qua - từ 2006 đến 2014 - dưới thời Bộ trưởng Quốc phòng đương nhiệm của Đại tướng Phùng Quang Thanh, số sỹ quan cấp tướng được thụ phong là khá nhiều. Tuy còn gần 2 năm nữa Đại tướng PQT mới kết thúc nhiệm kỳ thứ hai trong cương vị Bộ trưởng Quốc phòng, song tính sơ bộ cho đến nay ông đã thiết lập một kỷ lục vô tiền khoáng hậu mà tôi tin rằng từ nay sẽ không một ai có thể sánh ngang hoặc vượt qua được ông. 
Đó là “Kỷ lục Bộ trưởng Quốc phòng đề xuất phong tướng nhiều nhất”!  Vâng, đã có tổng cộng 231 sỹ quan cấp tướng được thụ phong trong thời gian 8 năm qua kể từ khi Đại tướng PQT làm Bộ trưởng Quốc phòng  Số tướng lĩnh này bao gồm 10 Thượng tướng, 65 Trung tướng và 157 Thiếu tướng. Một số lượng không nhỏ chút nào! Nó gấp 20 lần số tướng trong Kháng chiến chống Pháp và hơn 4 lần số tướng trong Kháng chiến chống Mỹ! 
Trước đây không có khái niệm “ Tướng văn phòng”, mà chỉ có “Tướng chiến trường”. Nay thì số “Tướng văn phòng” mỗi ngày một đông đảo, số lượng chắc cũng phải ngang bằng “Tướng chiến trường” (Tức số sỹ quan cấp tướng ở các đơn vị Quân, Binh chủng và Sư đoàn, Quân đoàn!). Bộ trưởng Phùng Quang Thanh còn muốn Chủ nhiệm các Khoa chính trị Mác-Lê của các Học viện Quân sự thuộc BQP cũng phải được phong hàm Thiếu tướng và Giám đốc Học viện Quốc phòng phải là Thượng tướng! Nếu vậy thì số lượng tướng lĩnh còn nhiều hơn nữa.
Có người nhận xét Đại tướng Phùng Quang Thanh rất mát tay. Nếu ông đã có ý kiến đề xuất ai được lên tướng thì người đó hầu như chắc chắn đều được tấn phong! Và vì vậy nên người đề xuất cũng như người được tấn phong đều rất “vô tư”, không có ai “ tâm tư” cả. Chỉ có người dân ở giữa thì trở nên rất ”tâm tư” mà thôi!

     Hà Nội, ngày 18/12/2014.
Nguyễn Đăng Quang (Tác giả gửi BVB)

(Bài viết của tác giả Bùi Văn Bồng)

Lãnh đạo Thừa Thiên Huế lẩn trốn trách nhiệm

0 ý kiến, và ý kiến từ facebook

Từ đầu năm 2014 đến nay, lãnh đạo tỉnh Thừa Thiên-Huế vấp phải hai vụ việc mà họ đang cố khoanh lại hoặc muốn ỉm đi để giải quyết trong phạm vi nội bộ lãnh đạo tỉnh sao cho êm thấm để người ngoại tỉnh nhìn vào vẫn thấy "nội bộ tỉnh ta vẫn đoàn kết và luôn trong sạch,vững mạnh, không một một thế lực thù địch nào có thể lợi dụng nói xấu lãnh đạo tỉnh nhà là bao che nhau làm bậy hoặc tìm cách lặng lẽ cho người ngoài thuê ban thờ kiếm vài chục triệu...!". Tôi xin vắn tắt điểm lại hai vụ việc này để mọi người ai quan tâm có thể hiểu thêm, qua đó có thể phần nào thấy được cái đức, cái tài và cái tâm của lãnh đạo tỉnh nhà trong vài ba năm trở lại đây.

1/ Vụ việc thứ nhất

Thực ra đây là vụ việc thứ hai nếu tính theo thứ tự thời gian, song để cho bạn đọc nếu ai chưa biết và nắm rõ, tôi xin đề cập đến vụ này trước. Vụ này đã lặng lẽ diễn ra từ hơn một năm nay nhưng nó bị dư luận phát hiện ra từ đầu tháng trước: Đó là vụ mũi Cửa Khẻm - đèo Hải Vân. Mọi người đều rõ địa điểm này là rất trọng yếu về mặt an ninh- quốc phòng. Song lãnh đạo tỉnh TTH lại cho doanh nghiệp TQ thuê một diện tích 200 ha đất trong vòng 50 năm tại mũi Cửa Khẻm nơi núi Hải Vân nhô ra biển Đông, nhìn xuống toàn bộ cảng biển và thành phố Đà Nẵng. Tại đây người TQ sẽ bỏ ra 250 triệu USD để xây dựng và làm chủ trong vòng nửa thế kỷ (50 năm) một cơ sở gọi là Khu du lịch-nghỉ dưỡng quốc tế 5 sao bao gồm 1 khách sạn có 450 phòng và 1 trung tâm Hội nghị quốc tế 2000 chỗ, khu nhà nghỉ 5 tầng với 220 căn hộ cao cấp, và 350 biệt thự nghỉ dưỡng. Dự án này đã âm thầm triển khai trên một năm nay, từ tháng 10/2013! Dự án TQ này rất gần Hầm đường bộ Hải Vân và nằm ở vị trí yết hầu có thể cắt đôi đất nước. Nắm vị trí này là nắm cả bầu trời, vùng núi,vùng biển khu vực phòng thủ Đà Nẵng!

Chiều 7/11/2014, Chủ tịch UBND Tp Đà Nẵng Văn Hữu Chiến ký văn bản báo cáo Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, kiến nghị Chính phủ chỉ đạo tỉnh ThừaThiên-Huế dừng Dự án do Cty Thế Diệu (Trung Quốc) đang xây dựng tại khu vực mũi Cửa Khẻm-đèo Hải Vân. Dư luận rộng rãi không chỉ ở hai tỉnh ThừaThiên-Huế và Đà Nẵng mà ở khắp các tỉnh thành trên toàn quốc đều rất bất bình, cực lực phản đối và yêu cầu lãnh đạo Thừa Thiên-Huế phải dừng ngay Dự án "cho thuê bàn thờ" này lại và xử lý nghiêm khắc, đồng thời phải có hình thức kỷ luật thỏa đáng đối với những ai đề xuất và phê duyệt dự án bán nước này! Trước sức ép mạnh mẽ của dư luận, lãnh đạo Thừa Thiên-Huế buộc phải lên tiếng. Ai cũng tưởng họ nhận ra lỗi lầm, nhưng không! Trước ngày 25/11/2014, lãnh đạo TTH vẫn khăng khăng khẳng định việc cấp phép cho Cty Thế Diệu Trung Quốc thực hiện Dự án này là đúng thẩm quyền, đúng quy trình, không có gì sai trái! Thậm chí khi đứng trước khả năng buộc phải dừng dự án, họ vẫn không chịu nhận trách nhiệm mà còn định đổ trách nhiệm cho cấp dưới: Ông Nguyễn Ngọc Thiện, Bí thư Tỉnh ủy, bên hành lang Quốc hội chiều 19/11/2014, khi phóng viên hỏi vì sao TTH không xin ý kiến Bộ Quốc phòng, ông trả lời tỉnh queo: "Chúng tôi đã xin ý kiến Bộ Chỉ huy quân sự tỉnh rồi ". Thật là trớ trêu và ngược đời! Ông "xin ý kiến" hay ông ngầm chỉ thị cho Bộ Chỉ huy Quân sự Tỉnh không được báo cáo Bộ Tư lệnh Quân khu 5 và Bộ Quốc Phòng? Ông định đổ lỗi cho cấp dưới ư? Nhớ lại, cách đây không lâu, đêm ngày 16 rạng sáng ngày 17/4/2014, ông với danh nghĩa Bí thư Tỉnh ủy TTH trong bộ áo hoàng bào khăn xếp ông đã làm chủ tế Đàn Nam Giao, thay VUA tế TRỜI để cầu cho quốc thái dân an! Nếu ai có dịp may mắn tận mắt nhìn thấy hình ảnh ông trong trang phục của Hoàng đế chắc hẳn đều yên lòng về vị lãnh đạo cao nhất của tỉnh nhà hết mực vì dân vì nước!?

Còn ông Nguyễn Văn Cao, Chủ tịch UBND tỉnh TTH, chiều ngày 26/11/2014, khi buộc phải công bố dừng Dự án nói trên vẫn còn khẳng định lãnh đạo TTH đã làm đúng quy trình, và "đã thông qua Bộ chỉ huy Quân sự tỉnh thẩm định dự án", và rằng "Nếu như phân tích thì có những quy hoạch quốc phòng riêng, lâu nay phía tỉnh cũng chưa rõ lắm, giờ nắm rõ rồi thì dừng thôi"! Khi vụ việc bị truyền thông phanh phui và dư luận xã hôi phê phán thì ông Cao vội đổ trách nhiệm cho cấp dưới: "Ban quản lý Khu kinh tế Chân Mây-Lăng Cô khi cấp phép đã qua Bộ chỉ huy Quân sự tỉnh. Ai có ý kiến với việc đó rồi thì phải chịu trách nhiệm thôi." (Xin mở ngoặc để nói riêng với BQL Khu kinh tế Chân Mây-Lăng Cô và BCH Quân sự tỉnh TTH rằng, theo lý lẽ của ông Cao thì các đồng chí sẽ phải bỏ tiền túi của mình ra mà bồi thường cho chủ đầu tư, còn nếu không thì phải hầu tòa đấy. Hai lãnh đạo cao nhất của tỉnh nhà không ai chịu trách nhiệm đâu!).

Xin thưa với hai ông quan đầu tỉnh rằng: Người phải chịu trách nhiệm chính đối với việc phê duyệt cấp phép cho Dự án này phải là Bí thư Tỉnh ủy Nguyễn Ngọc Thiện và Chủ tịch UBND tỉnh Nguyễn Văn Cao chứ không phải ai khác! Các ông không được lẩn trốn trách nhiệm và đổ thừa cho cấp dưới, tất nhiên cấp dưới cũng phải chịu trách nhiệm theo quy định. Trách nhiệm chủ yếu và cao nhất là của các ông, thuộc về các ông! Chỉ riêng cái việc "cho thuê bàn thờ" này thôi thì cũng đủ cơ sở để hai ông xin từ nhiệm rồi, hoặc nếu các ông không chịu từ chức mà Đảng và Chính phủ quyết định cách chức các ông thì cũng đúng người đúng tội mà thôi!

2/Vụ việc thứ hai

Trước sự tố giác kiên quyết và mạnh mẽ trong suốt hơn 3 năm của các cựu chiến binh quả cảm ở huyện Phong Điền (ThừaThiên-Huế) nhằm lột trần bộ mặt gian dối, man trá, lừa bịp và đạo đức giả của kẻ trong suốt 10 năm là lãnh đạo cao nhất của đất cố đô nổi tiếng, ngày 24/10/2014 vừa qua, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang ra quyết định "lột" danh hiệu Anh hùng Lực lượng Vũ trang "rởm" đối với Hồ Xuân Mãn (HXM), nguyên UVTƯ Đảng, nguyên Bí thư Tỉnh ủy ThừaThiên-Huế trong suốt hai nhiệm kỳ liên tiếp (2000-2010). Đây không chỉ là vết nhơ khó rửa đối với HXM, hủy hoại thanh danh bản thân cũng như dòng họ ông ta mà còn để lại một hệ lụy không tốt đẹp gì đối với lãnh đạo tỉnh Thừa Thiên-Huế hiện nay! Thật vậy, qua việc này, không chỉ nhân dân Thừa Thiên-Huế mà nhân dân cả nước thấy rõ "một bộ phận không nhỏ" trong lãnh đạo của tỉnh TTH không chỉ nhắm mắt bao che mà còn đồng tình với sự man trá và gian dối của cựu Bí thư Tỉnh ủy HXM. Đúng là một sự vô trách nhiệm "ráo hoảnh" khi họ đồng thanh nói việc lập và trình hồ sơ xin phong tặng Anh hùng lực lượng vũ trang cho HXM là họ làm "đúng quy trình", không có gì sai sót! Còn việc HXM gian dối, man trá, lừa bịp và cướp công đồng đội là lỗi của ông ta, không có liên quan gì đến cá nhân hay tập thể lãnh đạo của tỉnh cả! Xin hỏi các vị quy trình gì mà các vị đồng thanh tôn vinh một kẻ nổi tiếng là lừa lọc, man trá và đại bịp như HXM vậy? Khi nghe tin HXM được phong Anh hùng, gần 20 CCB ở huyện Phong Điền (cùng quê với HXM) là những người cùng công tác và chiến đấu với HXM, trong đó có người từng là cấp trên của ông ta, đều rất bất bình và phản ứng dữ dội, họ khẳng định HXM gian dối và khai man thành tích nên đã cùng nhau làm đơn khiếu nại, tố cáo! Song các cơ quan chức năng của TTH đã tìm mọi cách ngăn cản, gây khó khăn, không trả lời và giải quyết đơn thư. Trong số các CCB này sau khi đứng lên tố cáo HXM thì nhiều người bị đe dọa qua gia đình, có người bị nhắn tin dọa giết, thậm chí có người bị kẻ xấu vào tận nhà hành hung, v.v. Họ đều có đơn trình báo, nhưng không được các ông ra lệnh cho các cơ quan chức năng điều tra, giải quyết. Cho đến hiện nay, các đơn trình báo của họ không được các cấp có thẩm quyền ngó ngàng tới!

Theo quy trình thì người xin xét tặng danh hiệu Anh hùng phải làm một Bản báo cáo thành tích có xác nhận của tập thể lãnh đạo nơi công tác, đồng thời lãnh đạo nơi đó phải có Tờ trình về việc này kèm ý kiến đồng ý của tập thể lãnh đạo rồi trình lên Trung ương thì hồ sơ đó mới hợp lệ. Thế là đích thân Chủ tịch tỉnh hồi đó là ông Nguyễn Ngọc Thiện (nay là Bí thư Tỉnh ủy) đã làm một tờ trình "đẹp" và được tất cả 15 ủy viên trong Ban Thường vụ Tỉnh ủy ký xác nhận thành tích "rởm" của HXM để trình lên Hội đồng Thi đua Khen thưởng Trung ương, thực hiện một cú lừa ngoạn mục! Để làm trót lọt việc này, nghe nói Ban Thường vụ Tỉnh ủy hồi đó (nhiệm kỳ 2005-2010) còn ra nghị quyết riêng cho vụ việc này, do vậy tất cả 15 ủy viên (100%) trong Ban thường vụ Tỉnh ủy đều phải nhất trí ký xác nhận vào tờ trình này! Đây có phải là cái quy trình mà các ông muốn nói đến? Cứ nghĩ khi HXM chưa bị các CCB lột mặt nạ thì các vị còn mạnh mồm, nhưng ngay cả khi Ủy ban Kiểm tra Trung ương đã có kết luận về vụ việc này, các vị vẫn tìm mọi cách lẩn trốn trách nhiệm khi hứa hão là sẽ kiểm điểm sâu sắc và nghiêm túc xem xét trách nhiệm các cá nhân liên quan. Hồi đầu tháng 1/2014, ông Nguyễn Ngọc Thiện, Ủy viên Trung ương Đảng, Bí thư Tỉnh ủy Thừa Thiên-Huế, hứa rằng sẽ xem xét và xử lý nghiêm sai sót và vi phạm của các cá nhân và đơn vị trong tỉnh theo kết luận của Ban Bí thư Trung ương Đảng, dự kiến là sau Tết Nguyên đán (tức đầu tháng 2/2014) sẽ thực hiện ngay điều đó. Đến nay gần một năm (chính xác là 11 tháng) đã trôi qua, nhưng hình như ông Thiện đã quên, không thực hiện lời hứa của mình. Có lẽ Ban Thường vụ Tỉnh ủy quá bận, chưa có thời gian ngồi họp với nhau để xem xét vụ việc này theo chỉ đạo của BBT mà không thấy công bố kết quả cho đảng viên và nhân dân TTH biết? Phải chăng trong gần một năm qua, từ đầu tháng 1/2014 đến nay, ông Thiện đã quá bận, không có thời gian họp Ban Thường vụ Tỉnh ủy như đã hứa mà dành thời gian cho việc luyện tập đánh golf? Báo chí đưa tin, ngày 6/9/2014 vừa qua, ông đoạt giải Nhì giải golf Laguna Park classic 18 lỗ tổ chức tại Khu du lịch nghỉ dưỡng phức hợp 5 sao Laguna Lăng Cô. Xin có lời chúc mừng ông, nhưng cũng xin nhắc ông là nhân dân TTH rất mong chờ ông thực hiện lời hứa hồi đầu tháng 1/2014, họ không dễ quên đâu, thưa ông!

Theo các CCB huyện Phong Điền, việc thu hồi danh hiệu AHLLVT đối với HXM đã ngã ngũ, song liên quan đến vụ việc này còn lại 4 yêu cầu mà họ đã, đang và sẽ còn phải tiếp tục làm rõ và quyết tâm làm xong trước Tết Nguyên đán Ất Mùi tới, đó là:

- Phải kỷ luật đuổi ra khỏi Đảng đối với HXM do ông ta đã lừa bịp, gian dối và man khai thành tích để cướp công đồng đội đồng chí.

Phải thu hồi danh hiệu " Cá nhân tiêu biểu" trong cuộc vận động "Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh" mà HXM được tuyên dương nhầm, đồng thời phải tước bỏ tất cả các danh hiệu "Chiến sỹ thi đua" và "Dũng sỹ diệt Mỹ" do ông ta man khai mà có.

- Phải công khai công bố cho toàn thể đảng viên và các cơ sở đảng của Đảng bộ ThừaThiên-Huế biết HXM có phải là đảng viên không và việc kết nạp HXM vào đảng có đúng quy định và điều lệ đảng không? Hay do ông ta khai man lý lịch để chui vào đảng như nhiều cán bộ đảng viên và CCB lâu nay tố cáo?

- Phải xem xét trách nhiệm và có hình thức kỷ luật thích đáng đối với 15 ủy viên Ban Thường vụ Tỉnh ủy Thừa Thiên-Huế (nhiệm kỳ 2005-2010) đã đồng lõa và nhắm mắt ký xác nhận hồ sơ gian dối để HXM được phong tặng danh hiệu Anh hùng LLVTND bất kể họ là ai: đã nghỉ hưu, đang tại chức hoặc được đề bạt lên vị trí lãnh đạo cao hơn.

Mới đây, ngày 9/11/2014, CCB Hoàng Phước Sum, nguyên Đội trưởng An ninh huyện Phong Điền (cấp trên trực tiếp của HXM 40 năm về trước) thay mặt cho gần 20 CCB ở TTH gửi đơn đến BCT, BBT, Uỷ ban Kiểm tra Trung ương, Ban Thường vụ Tỉnh ủy TTH và Ban Thường vụ Thành ủy Tp. Huế, một lần nữa nhắc lại và đề nghị các cơ quan hữu quan ở Trung ương và tỉnh TTH giải quyết dứt điểm bốn yêu cầu còn lại như đã nói ở trên, đặc biệt vấn đề Đảng tịch của HXM. Trong đơn, với tư cách là nhân chứng sống và là cấp trên trực tiếp của HXM thời điểm Mãn khai được kết nạp Đảng, ông Sum khẳng định HXM không hề là đảng viên. HXM đã gian dối man khai lý lịch để chui vào Đảng! Ông đề nghị Trung ương và Tỉnh ủy TTH sớm kết luận vấn đề này. CCB Hoàng Phước Sum còn đính kèm "Đơn phản ánh" của đ/c Lê Văn Uyên - 50 năm tuổi đảng, nguyên Huyện ủy viên, nguyên Trưởng Ban tổ chức Huyện ủy Phong Điền - khẳng định: "Từ cuối 1973 đến hết năm 1974 tôi chưa hề nắm hồ sơ đề nghị kết nạp đối với HXM để báo cáo cho Thường vụ Huyện ủy Phong Điền chuẩn y." (Lý lịch đảng viên của HXM ghi ngày và nơi vào Đảng là 11/01/1974 tại chi bộ xã Phong An, huyện Phong Điền, tỉnh TTH). CCB Hoàng Phước Sum còn cho biết hai đảng viên mà HXM khai giới thiệu ông ta vào Đảng thì một đã hy sinh, người còn sống là đ/c Nguyễn Thị Quyện thì phủ nhận việc bà giới thiệu HXM vào Đảng: "Ông Mãn khai tôi giới thiệu ông ta vào Đảng là hoàn toàn sai"!

Vâng, thưa hai ông Nguyễn Ngọc Thiện và Nguyễn Văn Cao: Trong vụ mũi Cửa Khẻm - Hải Vân thì trách nhiệm chính và cao nhất là của hai ông. Điều đó là rõ như ban ngày, không thể lẩn trốn. Còn trong việc giải quyết bốn yêu cầu còn lại của các CCB tỉnh TTH liên quan vụ hồ sơ giả mạo của HXM thì trách nhiệm chính cũng là của hai ông. Hai ông không thể lẩn trốn! Ông HXM thuộc diện cán bộ và đảng viên do Trung ương quản lý, do vậy việc kỷ luật khai trừ đảng hay thu hồi các danh hiệu còn lại đối với HXM là do Trung ương xem xét quyết định. Tôi tin rằng Trung ương sẽ sớm quyết định nay mai. Song hai yêu cầu còn lại của các CCB Phong Điền là vấn đề Đảng tịch của HXM và việc xem xét trách nhiệm và kỷ luật đối với 15 ủy viên Ban Thường vụ Tỉnh ủy TTH (nhiệm kỳ 2005-2010) là trách nhiệm hiển nhiên của Ban lãnh đạo Tỉnh ủy TTH hiện nay. Không ai có thể làm thay Thường vụ Tỉnh ủy và Ủ ban Kiểm tra Tỉnh ủy TTH hai việc này! Các ông nên làm sớm và công khai cho nhân dân tỉnh nhà rõ để khôi phục lòng tin của họ đối với sự lãnh đạo của các ông hiện nay! Hai việc này không hề khó, hoàn toàn nằm trong tầm tay và khả năng tự quyết của hai ông, không phụ thuộc vào cấp trên nào khác: Hồ sơ, chứng cứ đã đầy đủ. Nhân chứng, vật chứng không thiếu. May mắn là các ông còn có sự bao dung và lòng vị tha của cán bộ, đảng viên, CCB và nhân dân trong tỉnh nhà nếu các ông thực sự cầu thị! Có thiếu chăng là thiếu lòng tự trọng và quyết tâm của những người có trách nhiệm mà thôi!

Thật lòng mong các ông suy nghĩ kỹ và đưa ra quyết định đúng đắn và có trách nhiêm không chỉ đối với nhân dân tỉnh TTH mà đối với nhân dân cả nước nữa!

Ngày 9/12/2014

Thân kính tặng các CCB Phong Điền, Thừa Thiên-Huế

Nguyễn Đăng Quang

Tác giả gửi BVN.


(Bài viết của tác giả bauxitevn)

Về chuyện Nguyễn Quang Lập bị bắt

0 ý kiến, và ý kiến từ facebook

ĐÔNG LA
VỀ CHUYỆN NGUYỄN QUANG LẬP BỊ BẮT

     Bên “xóm” văn chương có chuyện Bích Châu viết một bài trên tạp chí Hồn Việt bị ném đá. Tôi đã viết một bài nhưng chuyện Nguyễn Quang Lập nóng hơn nên đăng bài này trước.
         ĐÔNG LA.

Ngay khi Nguyễn Quang Lập bị bắt, trên chat fb có người hỏi tôi: “Hôm nay bọ Lập bị bắt. A nghĩ sao?”; trên email có người viết: “Chao anh! Mang den cho anh mot tin vui day... thang cha Lap (que choa ) Bi bat roi... Như là lời phán của anh đó...”
Với Nguyễn Quang Lập tôi có lần gặp duy nhất lâu lắm rồi trước cửa Viện Văn học. Hồi ấy tôi mới viết một số bài buộc giới văn chương Bắc Hà vốn khụng khiệng phải chú ý nên Lập nói với tôi: “Ngoài này tên anh còn lạ nên khi đọc bài của anh có người cứ nghĩ là tôi viết với bút danh khác”. Vừa khen người lại khen được mình, quả là khéo!
Vì có chút quen biết giống như Huy Đức, tôi không để ý hai người đó viết gì, tôi chỉ chú ý Huy Đức từ khi Huy Đức viết Bên thắng cuộc, và đúng là duyên số, tôi cũng chỉ chú ý Nguyễn Quang Lập khi vào đọc trang của bạn Hòa Bình thấy bài Hòa Bình chửi tục  Nguyễn Quang Lập khi Lập, để bênh Huy Đức, đã cho việc “tra tấn bằng vôi bột, bị đóng đinh, gí điện, bị đánh đến tàn phế… như những gì mà nhiều người trong số họ từng đối xử với đối phương của mình ở Phú Lợi, Côn Đảo, Phú Quốc, Chuồng cọp Sở thú và hàng trăm nhà tù khác khắp miền Nam” không phải là tội ác mà chỉ là “đấu tranh để khai thác thông tin từ các tù binh trong cuộc chiến”.
Tôi đã quá bất ngờ khi Nguyễn Quang Lập, một nhà văn của “Bên thắng cuộc”, từng đi bộ đội, lại có cái nhìn phản bội lại đồng đội mình như vậy!
Chơi với giới văn chương tôi thấy vì cuộc sống luôn gắn với cái danh nên họ sĩ diện hơn, cái tôi cao hơn. Họ cũng nhạy cảm nên gặp chuyện không thích từ gia đình cho đến xã hội họ bị ấn tượng mạnh hơn và họ cũng phản ứng mạnh hơn. Chính vì vậy sự bất bình trong giới văn chương tỷ lệ cao hơn, có những nhà văn tên tuổi hiện đang trên tuyến đầu chống chế độ. Họ tự cho mình là tầng lớp tinh hoa, cấp tiến, phải đấu tranh cho dân chủ tiến bộ. Việc chống đối trong giới văn chương còn được coi là “mốt”, là bản lĩnh. Có điều tôi cũng thấy giới văn chương tất có năng khiếu, có người rất tài, nhưng như thế không có nghĩa là giỏi. Rất nhiều người chỉ thạo chuyện viết lách còn những lĩnh vực tri thức khác họ rất dốt. Trong ứng xử họ lại nặng cảm tính chủ quan mà không coi trọng sự đúng sai. Vì vậy những người máu “đấu tranh” cho tiến bộ thường sai phạm rất nhiều.
Nguyễn Quang Lập là một nhà văn, từng thi đậu vào học Bách khoa nên không phải loại người dốt.  Lập đã có danh nên không phải vì danh. Vậy vì cái gì đến nỗi hôm nay bị bắt?
Nhớ lại hồi bắt hai chủ blog “Nhất Lác” và “Viết Bừa” (Phạm Viết Đào), Huỳnh Ngọc Chênh viết:
Dạo rày tự dưng bọn thế lực thù địch tung tin đồn nói xấu chế độ tốt đẹp của ta hơi bị nhiều.
Chúng liên tục tung tin sắp tới sẽ cho người nầy nhập kho, cho người kia đi giáo dục làm như chế độ ta được dựng lên là để chuyên đi bắt dân không bằng. Chúng đưa ra danh sách 4 người, rồi danh sách 5 người, rồi danh sách 10 người...và mới đây nhất, theo nhà văn đáng kính Nguyễn Trọng Tạo, từ Bắc Kinh gởi về danh sách đến 20 người. Nghe cái danh sách nầy, Nguyễn Trọng Tạo phải thốt lên: Bắt hết nhân dân thì sống với ai.
Lúc đầu nghe bọn xấu tung ra danh sách 4 người gồm Nhất, Đào, Chênh, Lập mà trong đó đã có 2 người đi theo 258 rồi, tôi run quá”.
Cho một dúm những kẻ viết bậy, nói bậy, quấy rối, làm càn là “nhân dân” như cách gọi của “Tao là Tạo” và Chênh “Dái lệch” là cách nhìn lộn ngược. Cần phải thấy chuyện viết bậy, nói bậy, quấy rối, làm càn là hành động gieo mầm bất ổn, xúc phạm nghiêm trọng đến an ninh và cuộc sống bình yên của mọi người.
Vậy mà ông Nguyễn Quang A, cho nhà nước với chuyện bắt Lập hôm nay là: "họ nhổ toẹt vào cái mà họ nói là nhân quyền của họ”. Cái quyền mà Nguyễn Quang A nói ở đây chính là “quyền” phạm pháp. Bắt Nguyễn Quang Lập chính là ngăn chặn “quyền” phạm pháp, bảo vệ quyền sống yên bình của nhân dân. Bởi Nguyễn Quang Lập ngoài việc có cái nhìn phản bội khi bênh Huy Đức nói trên, trên blog Quê Choa, Nguyễn Quang Lập từng nhạo báng cả TBT Nguyễn Phú Trọng: “Đánh chuột phải giữ lấy bình, hay phải giữ lấy mình”? “Ném chuột sợ vỡ bình - Buồn thay Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng”.
  Là người hiểu biết phải thấy việc nhạo báng một ông TBT thực thi trọng trách hoàn toàn không phải là chuyện nhạo báng cá nhân ông Nguyễn Phú Trọng mà là đánh vào quyền lực tối cao của thể chế chính trị, làm mất ổn định xã hội.
  Đặc biệt, Nguyễn Quang Lập thường dùng tài văn của mình xỏ xiên, bôi bác những gì mà xã hội coi trọng. Về ngày 30-4, Lập viết:
Tôi làm tình cô giáo tôi trong niềm hân hoan không phải lần đầu trong đời biết thế nào là làm tình khiến tôi cứ chọc lung tung, sốt ruột cô phải cầm lấy nhét thẳng vào cái hõm xác suất luôn bằng một, mà vì vui sướng vô biên đón nhận tin chiến thắng... Ngày 30-4 quả là ngày trọng đại”.
Về gương anh hùng của Tô Vĩnh Diện, Lập viết bài “Nhớ Trần Dần” kể chuyện Phùng Quán nói chuyện với Trần Dần nói mình (Nguyễn Quang Lập) bảo “pháo chèn Tô Vĩnh Diện chứ không không phải Tô Vĩnh Diện chèn pháo... Trần Dần vỗ tay đánh bốp kêu to: Hay! Giỏi! Thông minh”. Trên Blog Quê choa Lập nhắc lại: “khi kéo pháo lên dốc, đã đứt dây, anh Diện chạy không kịp thì bị chèn thôi”.
Khi thấy Nguyễn Quang Lập bị bắt, có người viết “Dù anh Lập bị bắt nhưng di sản tinh thần của người cầm bút chân chính sẽ còn mãi với thời gian. Thân thể nhà văn ở trong lao nhưng tinh thần của anh vẫn ngoài lao, đồng hành tự do cùng hàng triệu bạn đọc”.
Tôi đã viết về văn tài của NQL, dường như Lập cố bắt chước cho giống đàn anh Nguyễn Huy Thiệp - “thành tựu đổi mới văn chương” của Nguyên Ngọc. Lập viết về kỷ niệm tuổi học trò, đã kể chuyện từng cùng lũ bạn “trẻ con bảy, tám tuổi góp tiền lại xử sờ bướm bạn gái”; rồi chuyện “đít thằng Thanh đang nhoáy trên bụng thím L”; về tâm không kẻ nào bất nhân hơn khi Lập cho rằng anh Võ Điện Biên dùng xác cha mình là cố ĐT Võ Nguyên Giáp để kinh doanh, chọn chỗ chôn như vậy là để phục vụ dự án du lịch!!! Còn khi Lập cho việc đóng đinh vào đầu, đục răng, đục đầu gối các chiến sĩ bị tù ở các “Địa ngục trần gian” dười thời VNCH không phải là ác mà chỉ là “khai thác thông tin” thì về nhân, Lập đã mất nhân tính.
Một nhân cách như vậy thì để lại di sản gì?
Với lối viết của Nguyễn Quang Lập cũng không phải là phản biện như ông Nguyễn Trọng Tạo nói: "Tôi nghĩ rằng nhiều khi cũng phải có những tiếng nói phản biện và tiếng nói phản biện không phải là để lật đổ nhà nước. Mà đấy là những tiếng nói để một đất nước phải suy nghĩ”.
Tôi đã viết nhiều lần. Xã hội Việt Nam hiện tại quả thật còn rất nhiều yếu kém. Triết học Mác chỉ ra, xã hội XHCN chỉ được xây dựng trên nền tảng của XHTB cực phát triển, trong khi nước ta xuất phát từ một chế độ phong kiến nô lệ với cơ sở hạ tầng là nền sản xuất tiểu nông. Chúng ta đi theo mô hình “Kinh tế thị trường định hướng XHCN” vừa phát huy được sự năng động của nền sản xuất tư bản vừa vẫn giữ được lý tưởng XHCN vì số đông người lao động. Có điều vì là một mô hình mới, giống như một cỗ xe chạy mà các bộ phận phanh và tay lái làm chưa chuẩn nên còn va quẹt lung tung. Đó chính là những yếu kém và tệ nạn của xã hội chúng ta hôm nay. Chế độ kinh tế tập thể ở ta cũng như Trung Quốc vì công tư nhập nhằng nên đã dẫn đến quốc nạn tham nhũng. Đây là thực trạng không chỉ những người chống phá mà tất cả mọi người có lương tri đều thấy và cả những nhà lãnh đạo cao nhất cũng thấy. Vì thế đất nước chúng ta đang như một con bệnh. Cái cần nhất bây giờ là có một toa thuốc đúng để trị hết bệnh. Một con bệnh không thể khỏi với những toa thuốc độc của những người chống phá như Nguyễn Quang Lập, cũng không thể chỉ chữa bằng nước đường, cứ tuyên truyền một chiều về tính ưu việt của chế độ. Chính tư duy phản biện chân chính, có tâm, có tầm, đúng đắn sẽ là toa thuốc cho xã hội.
Chính tôi đây đã viết không ít bài phản biện. Ngay sau khi Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng lần đầu lên nắm quyền đối thoại trực tuyến, tôi đã viết bài đăng trên Talawas, bài mà có ông Phong Uyên ở Pháp bảo ông đọc tôi viết mà thấy như được uống rượu vang của Pháp được định niên hạn con heo vàng. Tôi cũng viết về giáo dục mà cũng có nhiều người thích, v.v… Hiện tại, tôi cũng viết khá nhiều về sự sai trái của VTV. Vậy là tôi đã viết phản biện trước Nguyễn Quang Lập rất lâu, tôi hoàn toàn tự do viết mà không sao cả. Vì thế việc công an bắt Lập hôm nay vì Lập phạm pháp chứ không phải phản biện.
Bài Huỳnh Ngọc Chênh viết sau khi Nhất và Đào bị bắt cũng có đoạn:
Rượu vào rồi thì chuyện tới trời cũng xem như chuyện đùa bỡn. Những bạn bè ngồi trong bàn mà không có tên trong danh sách tự dưng thấy thiệt thòi. Nhưng các bạn ấy cũng không ganh tị và tự nguyện phân công nhau lo thăm nuôi những người được xem là có tên. Nguyện vọng thăm nuôi của nhà văn Nguyễn Quang Lập là một cái laptop, nếu có ba gờ nữa thì càng tốt để anh tiếp tục viết blog và liên lạc với thế giới bên ngoài. Nhà thơ kiêm họa sĩ Đỗ Trung Quân thì cần giá vẽ với màu xịn để vẽ và một chút ánh trăng qua cửa sổ...để làm thơ. Còn nguyện vọng của tôi: Cứ gởi đều đặn viagra vào. Các bạn hỏi: Để làm gì trong đó? Tôi nói: Buồn quá để đục vô tường chơi cho vui. he he”.
Như vậy bọn họ biết rõ mình vi phạm pháp luật, không chỉ bất chấp mà còn ngông nghênh diễu cợt, như thách thức việc thực thi pháp luật. Đợt bắt Nguyễn Quang Lập lần này cũng có một chi tiết: khi công an bắt Nguyễn Quang Lập, vợ Lập cho biết Lập đã bảo sau 9 ngày không về thì sẽ 3 năm. Nghĩa là Lập cũng biết trước mình phạm pháp chứ hoàn toàn không phải điếc không sợ súng. Vậy vì cái gì Lập cứ bất chấp? Giống như buôn thuốc phiện bị bắt là mất mạng mà vẫn có người đâm đầu vào. Phải chăng vì đô? Có thể Lập cho công an sợ Lập nổi tiếng không dám bắt, Việt Nam sợ Mỹ không dám bắt, ỉ vào mình bị tai nạn tật nguyền công an sợ mang tiếng nên không bắt…?
Nhưng sự thật đã không như Lập nghĩ.
Còn chuyện có người viết email “gởi một tin vui” đến tôi và người hỏi tôi nghĩ sao? Tôi hoàn toàn không vui chuyện Lập bị bắt nhưng quả thật có thấy nhẹ lòng. Bởi thật e ngại nếu pháp luật cứ để rắn rết nghênh ngang tự do thì xã hội sẽ dẫn tới đâu? Lòng cũng cảm thấy chút bình an vì kỷ cương phép nước đã được thực hiện. Ngược lại, những người cùng băng nhóm Nguyễn Quang Lập tất sẽ có tật giật mình, như ông Nguyễn Trọng Tạo, theo BBC:
nhà thơ, nhạc sỹ Nguyễn Trọng Tạo cho rằng việc bắt bớ đang gây ra tâm trạng 'bất an'… Ông nói với BBC: "Nó bất an lắm. Nếu mà cứ bắt bớ như thế thì quả bất an”.
8-12-2014
ĐÔNG LA

(Bài viết của tác giả ĐÔNG LA)

Tướng Lê Mã Lương tiết lộ thủ phạm tiếp tay Trung Quốc đánh chiếm Gạc Ma

0 ý kiến, và ý kiến từ facebook

Thiếu tướng quân đội Lê Mã Lương gián tiếp tiết lộ thủ phạm đã tiếp tay cho Trung Quốc đánh chiếm đảo Gạc Ma của Việt Nam chính là một “đồng chí lãnh đạo cấp cao”.




Bảo vệ Gạc Ma 14/3/1988
(Tranh treo tại Phòng Truyền Thống - Vùng 4 Hải Quân)
Theo tướng Lương, trước khi xảy ra trận Hải chiến Trường Sa năm 1988, quân đội Việt Nam đã phải phải nhận lệnh “không được nổ súng” trong trường hợp Trung Quốc đánh chiếm Gạc Ma hay bất kỳ một đảo nào ở Trường Sa.

Hậu quả là ngày 14/3/1988, hải quân Trung Quốc dễ dàng đánh chiếm đảo Gạc Ma và ra tay thảm sát 64 người lính hải quân Việt Nam chỉ sau một trận chiến ngắn.

Hiện nay, Trung Quốc đang ráo riết xây sân bay quân sự trên đảo Gạc Ma, biến nơi này thành một tiền đồn uy hiếp toàn bộ khu vực miền Nam của Việt Nam.


AI RA LỆNH KHÔNG ĐƯỢC NỔ SÚNG?!

Mặc dù tướng Lương không nêu tên đích danh, nhưng ai cũng hiểu “đồng chí lãnh đạo cấp cao” là... (nguồn...)


TRUNG QUỐC ĐÁNH CHIẾM ĐẢO GẠC MA, THẢM SÁT BỘ ĐỘI VIỆT NAM